Tuyết Thương Sơn, trăng Nhị Hải, hoa Thượng Quan, gió Hạ Quan.
Nơi đây là thành Hạ Quan.
Hạ Quan là trọng trấn của đất Điền, chặn cuối hai vùng Thương, Nhị. Thương Sơn chạy tới đây, thế núi đảo ngược, giống như du long quẫy đuôi, nêncòn có tên khác là “Long Vĩ quan.”
Nhị Hải kéo tới đây, chỉ cómột sông thoát, núi bao quanh ngăn nước, là nơi năm xưa Gia Cát Võ Hầubắt Mạnh Hoạch, “Ngài thực có oai trời, người Nam không dám phản nữa”,thế nên có tên địa phương là “Thiên Uy tao”(*).
Ngày: Mùng sáu tháng sáu.
(Ngày này cũng là ngày sinh của Tiêu Dịch nhân)
Đất: Gần Thiên Sinh Kiều, Hạ Quan.
(Huyện chí Đại Lý có chép: “Khí nóng từ đất bằng bốc lên, mười tám tầng khílạnh bù xuống. Lại có không khí lạnh từ bốn mươi dặm hướng Tây Nam, tớiHạ Quan bị Đông Sơn ngăn cản, theo khe hở đổ vào đất trống.”)
Người: Tiêu Dịch Nhân, Đường Bằng, Đường Phương, Đường Mãnh, Thiết TinhNguyệt, Khâu Nam Cố, Tả Khâu Siêu Nhiên, Âu Dương San Nhi, Mã CảnhChung, cùng Thập niên và một trăm linh tám đệ tử Hoán Hoa khác.
(Lòng người như một: Đi qua Hạ Quan, vượt sông Nộ Giang, tiến qua Nộ Sơn, tới Tuyên Uy là có thể vào Xuyên, trở về quê nhà.)
Gió Hạ Quan, đặc biệt ở chỗ sức gió mạnh mà phạm vi nhỏ, quanh năm thổi từtây sang đông, thổi qua Hạ Quan, biến mất trên tầng trời Nhị Hải. Mỗilúc giao mùa đông, xuân, gió mạnh rung động cả núi non, âm thanh vangdội trời đất, ầm ầm bên tai, giống như trăm vạn đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chau-ky-hiep/2884959/quyen-4-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.