Triệu Thiên Dương cảm thấy không khí xung quanh mình giống như đông cứng lại. Tay chân tê rần khó chuyển động. 
“ Hỏng bét.” 
Hắn thầm nghĩ, vội vàng điều động đan điền, thể nội phun ra nuốt vào linh khí, vận chuyển khắp cơ thể. 
Ngay tức khắc, một dòng nước ấm lan tỏa cả người hắn. Cơ thể hắn bây giờ đã nhúc nhích lại được. Nhưng nhiêu đó thời gian, chính là cơ hội của kẻ địch. 
Phía sau, giọng của tên Lão Tam bỗng vang lên, như tiếng sói tru, lại như như một con thú điên dại đang gầm rú. 
"Khóa linh trận, mở ra. Khai môn, phong thức … Hành!" 
ẦM! 
Chỉ cách có vài bước chân, mà sao Triệu Thiên Dương thấy thật xa vời. Bởi vì, cánh cổng đó, đã đóng sập trước mặt hắn. 
Sương mù đang vây quanh, tạo thành một khối đông đặc có thể so với bê tông cốt thép cứng rắn. Dựa vào tu vi hiện tại, hắn muốn phá vỡ cửa để đào tẩu chính là mơ mộng. 
Sự thật thường tàn khốc hơn rất nhiều so vơi tiểu thuyết cùng điện ảnh. Triệu Thiên Dương không phải vai nam chính. Thậm chí hắn còn không quan tâm liệu mình có hào quang vô địch cái loại kia. 
Hắn trước giờ, chỉ nghĩ tự thân mới là căn bản. Bởi vì rõ ràng, tình cảnh bây giờ thật sự rất tồi tệ. Hắn phải trực diện với kẻ thù mạnh hơn mình, không phải một mà là hai. 
Có tiếng bước chân đang chậm rãi lại gần. Nó không hề dồn dập, rất nhẹ nhàng bình thản, dường như đã nắm chắc mọi thứ trong tay. Có lẽ thông qua phát đánh lén ban nãy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/82446/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.