"Hừ, lại thế nữa, hở được khen một tí là bắt đầu tự luyến...?" 
Trịnh Ngọc Dao bĩu môi nói. 
"Người cậu thì càng lúc càng ốm yếu. Mới hôm bữa còn phải nhập viện mà bày đặt khoe ta đây vô địch!" 
"Ách... " 
Triệu Thiên Dương mặt đen thui, câm nín không lên tiếng. Tâm lý thầm rên lên. 
Bỗng hắn đảo mắt, cười một cách gian manh, ghé sát gần Trịnh Ngọc Dao, nói nhỏ: 
"Hì hì, có phải hay không cậu đang quan tâm mình!" 
"Đáng ghét, lại trêu chọc người ta...!" 
"Trêu chọc... Thôi đi bà cô tôi ơi. Có bị bà hố hàng thì có...!" 
Đầu óc đang suy nghĩ lung tung, Triệu Thiên Dương cảm thấy người muốn xê xích qua một bên. 
Trịnh Ngọc Dao đỏ mặt đẩy hắn ra: 
" Cậu có biết hôm nay lớp mình có người mới chuyển qua đó." 
"Ma mới hả, mình chẳng quan tâm." 
Hắn lắc đầu: 
“Nếu là nam, tớ chẳng buồn nghĩ tới. Còn nữ sao.” 
Hắn lại nhích gần Ngọc Dao một lần nữa: “Có bạn gái tớ đẹp không?” 
"Hứ, ai là bạn gái của cậu." 
Ngọc Dao đỏ mặt nói lớn: 
" Muốn theo đuổi tớ bây giờ, có nhiều người lắm, gia cảnh giàu có, lại học giỏi giang, cậu có gì đây." 
"Vậy sao, có lẽ cậu nghĩ mấy thứ đó ghê gớm lắm. Chứ mình thì coi như gió thoảng mây bay thôi. Muốn kiếm tiền, khó à!" 
Triệu Thiên Dương lạnh nhạt trả lời. Tâm lý đang tự cho mình một ngàn like... Cảm giác bản thân quá cool rồi! 
Hiện thực lập tức bị đả kích không thương hại....! 
"Bốc phét, tiếp tục bốc phét. Tớ hổng tin đâu..." 
Trịnh Ngọc Dao đảo con mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/82440/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.