Một bóng hình lung linh trong thân áo trắng bước vào. 
Giọng nói oanh oanh thỏ thẻ, ngọt ngào tựa hồ thấu tận tim gan. 
“ Thế nào em trai, cảm thấy khỏe hơn chưa?” – Cô y tá mỉm cười hỏi hắn. 
- Dạ, ơ … em đỡ nhiều rồi. Chị cho em xuất viện được chưa?" 
Triệu Thiên Dương trả lời có chút lắp bắp. Chịu thôi, hắn rất ít tiếp xúc với con gái, tất nhiên là ngoại trừ em hắn và mẹ. Trên trường học mỹ nhân rất nhiều, bạn thân của hắn cũng là một trong số đó. 
“ Cái này chị gái trước đây ít nhất cũng là hoa hậu giảng đường cấp bậc, vậy mà ủy khuất làm tại cái viện tồi tàn như vậy, hòa nhài cắm phân trâu... Uy... Ta đang nghĩ gì thế này?” 
Triệu Thiên Dương dập tắt ngay cái tư tưởng trọng sắc khinh việc của mình đi. Nói đến hoa hậu giảng đường thì thanh mai trúc mã của hắn chính là. Nếu so sánh giữa hai người này thì cũng tám lạng nửa cân mà thôi. 
"Em trai, thất thần gì thế?" 
Trần Ngọc Nhi thấy hắn ngẩn người liền hỏi: 
“ Em muốn xuất viện cần phải kiểm tra một đợt nữa mới được, nhưng cũng không cần lo lắng đâu, trước đó kiểm tra cho thấy thân thể em cực kì khỏe mạnh, thậm chí còn hơn rất nhiều so với người bình thường.” 
"Vâng, chắc cũng do em thường luyện tập chăm chỉ." 
Hắn cười gượng trả lời, cũng may cái này kiểm tra không phát hiện điều gì, nếu thật có e rằng cuộc sống của hắn phải phiền phức. 
"Chậc, nhưng mà em trai, cưng cái này cũng thật kì quái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/82437/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.