🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

P/S: Vì mới viết lúc đầu nên văn phong có chút giống Trung tí. Nhưng lúc sau đã sửa hết, mong mn thông cảm.

" Khục khục, khó thở vãi nồi, nơi đây đã quá lâu không người dọn dẹp rồi."

Triệu Thiên Dương ho khan vài cái, nghĩ thầm. Cũng không phải hắn nói bừa mà cái nhà kho cũ này thật sự quá bẩn thỉu, mạng nhện chăng khắp nơi, mặt đất cùng kệ sách đều phủ đầy tro xám của thời gian. Từ lâu rồi không ai bước chân vào.

Bản thân nó chưa đầy những hồi ức cùng kỉ niệm xa xưa của hắn. Vui có, buồn có, nhưng từ khi ông mất, Thiên Dương cùng người nhà rất ít khi qua lại nơi đây.

Triệu Thiên Dương một tay cầm chổi, mặt đeo khẩu trang, phất qua phất lại từng góc khuất, mỗi xó xỉnh, quét từng cái mạng nhện một cách chăm chú.

“ Ông à, cháu đã 16 tuổi rồi, không còn là thằng nhỏ chưa hiểu chuyện ngày nào nữa”

Vừa quét, hắn vừa lầm bầm, thỉnh thoảng nghĩ đến ánh mắt mong đợi của ông khi còn bé, chợt cảm thấy lòng đau nhói.

Ông hắn đấy- một người hiền từ với chòm râu bạc phếch theo tháng năm, là người luôn giang rộng vòng tay ôm hắn mỗi khi đi học về. Nếu ai hỏi hắn trong gia đình này ai thân với hắn nhất, Triệu Thiên Dương sẽ lập tức trả lời đó là ông nội.

Ông nội không có nét lão của một người già vốn có, người ông lúc nào cũng sang láng, tinh thần đầy đặn. Đặc biệt là từng câu chuyện cổ của ông kể vẫn theo hắn cho đến bây giờ. Đó là những

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/82432/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.