“Đánh cuộc vận may thôi! Ta cũng không tin nhiều như vậy món đồ lại quay không dính cái nào tốt…”
Cường nhìn sáng đến lóa mắt từng dòng kim sắc chữ lập lòe mà tim nhảy lên thình thịch.
“Áo giáp phàm cấp ( cấp trung) … Cấp trung – chẳng lẽ cái này ngăn được tấn công của hi hữu quái? Ồ Bản đồ quái vật tại chỗ ( hàng dùng một lần) …”
“Quá phế!”
Cường lắc lắc đầu. Quay dính cái này không hẳn là cùi, nhưng chắc chắn nó là thứ yếu nhất trong mấy món bảo vật ở luân bàn.
“Tiếp theo … Gen sinh mệnh bí thuật? WTF … Nghe trâu bò vc? Nhưng mà mình không hiểu khỉ khô gì cả!”
“Dị năng ( sơ cấp cấp thấp) …? Cái này tốt …”
“Lương thực năm ngày???”
“Cái này không ổn tí nào …!”
“ năng lượng. Đồ tốt!”
“Cầu trời cho con dính dị năng hay năng lượng đi!”
Cường nhắm mắt cầu trời khấn phật. Có lẽ trong mấy đồ vật vừa xem xét, chỉ có hai cái như vậy ngon lành nhất … Những thứ khác tuy xài được nhưng mà thấy lợi ích chả bao nhiêu.
“Còn lại mỗi một cái …! Rốt cuộc là gì đây? “
Cường đưa mắt về dòng chữ nằm phía kế chót, nó rất ngắn, ngắn hơn nhiều so với những đồ vật khác.
“Tước đoạt ( sử dụng một lần)?”
“Hửm … tước đoạt?Tước cái gì? Tước thằng nào mới được?”
“Kệ bà nó … cứ quay thôi! Có dính cũng là số trời!”
Vừa đi theo đội ngũ, Cường nháy mắt làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/3082433/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.