“Chúng ta phải làm sao đây?”
“Nó đi mất tiêu rồi!”
“Cái xe lửa chết tiệt… Đưa chúng ta rồi lại vứt bỏ. Rốt cuộc tôi đang ở nơi nào thế này?”
Vô số tiếng oán thán vang lên, đoàn người la hét ầm ĩ, nhốn nháo giữa cái nhà ga trống trơn hiu quạnh.
Cường cùng Vi, hai cái chỉ mới độ tuổi học sinh cấp ba, ngây ra nhìn cảnh vật xung quanh.
Bị vung khỏi xe lửa làm Cường có chút hoang mang, nhưng hắn nhanh chóng đứng lên, kéo tay Vi hòa vào đội ngũ với mọi người.
Xôn xao!
Có tiếng xô đẩy, kèm theo vài tiếng chửi. Bỗng dưng, tất cả im bặt, và có tiếng người lắp bắp vang lên:
“Ai đó lại xem … Chỗ này cột đá có khắc dòng chữ …!”
“Đâu ….?”
“Mau coi … Có khi là thông báo cho chúng ta!”
….
Cường cũng cố gắng chen vào một góc để quan sát. May mắn là người hắn khá to cao và cứng cáp nên không bị mấy thằng cơ bắp đằng trước đẩy ra.
Ngóc đầu lên, hắn cố đưa ánh mắt về phía mà ai cũng chăm chú.
Một tấm gỗ mộc đã phủ đầy bụi bặm,trông như đã tồn tại từ rất lâu rồi. Nhưng điều đó cũng không thể làm mờ nhạt được những từ ngữ trên đó. Bởi vì dòng chữ đó, đỏ như máu!
Hay có khi, là nó được viết bằng máu của những kẻ đi trước!
Trạm đầu: Bì Trảo Thú sào huyệt.
Rừng rậm: Mê vụ đầm lầy
Trạm kế: chưa rõ
Vé lên chuyến xe tiếp theo: Bì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/3082417/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.