Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau
“Quang não này tựu giống như ta mọt bộ phận vậy, chỉ cần khẽ nhúc nhích ý niệm là điều động được nó!” Triệu Thiên Dương lầm bầm, vừa nghĩ vừa đưa mắt nhìn xung quanh, từng đợt số liệu liên tục tràn vào não bộ của hắn. “Ồ… Vị này bác gái lực đại, rõ ràng còn nhỉnh hơn đàn ông trưởng thành một chút …!” “Anh trai kia còn yếu nhược hơn thiếu nữ cấp hai …?” “Mà tên cũng kì quái vãi thiệt… Bành Thị Tét … Chế Văn Lâu …?” “….” Quan sát một chặp, Triệu Thiên Dương chợt nhớ ra một điều “Mà kể ra mình cũng quên đặt tên cho nó thì phải …?” Nghĩ nghĩ rồi, hắn liên hệ với quả cầu tròn vo trong đầu. “Quang não, ta định lấy cho người một cái tên, ngươi nghĩ cái nào tốt nhất?” “Píp … Chủ nhân chọn tên nào đều là số một cả…!” “Nhưng người không thấy một cái tên khí phách có cỡ nào đáng tự hào sao?” “Bíp … Quang não chỉ tồn tại trong thức hải của chủ nhân. Dù cho khí phách cũng không có công dụng gì cả …!” “ĐÙ …!” Triệu Thiên Dương đã cạn lời với thứ này! “Đã nói ta là số một. Vậy tên ngươi từ giờ trở đi sẽ là Số Một!” “Bíp … Đã xác nhận. Số Một sinh mệnh phụ trợ xin phục vụ chủ nhân.” “Chức năng thành lập sau khi có danh hiệu, mời chủ nhân cung cấp thêm năng lượng để mở và thăng cấp!” “Năng lượng … Cứ năng lượng hoài!” “Kiếm đâu ra năng lượng cho nó đây?” Triệu Thiên Dương nhức đầu lầu bầu. Bỗng hắn sực nhớ ra, mình có một thứ giống như đã quên rất lâu. “Mở ra bảng năng lượng dự trữ … Cho ta xem cần thiết để xuyên qua ngũ tinh tiểu thế giới là bao nhiêu điểm năng lượng.” “Bíp … Xác nhận … Đang trong quá trình kiểm trắc …!” Năng lượng cần xuyên qua: 300000/700000 “Đậu phộng … Thiếu nhiều vậy …!?” “Bíp … Xác nhận hoàn toàn đúng, không có sai lầm ở đây, xin chủ nhân yên tâm!” Hít một hơi thật sâu, Triệu Thiên Dương thở dài bóp cái trán, chỉ cần nhìn cái chuỗi số 0 đằng sau là đã hiểu cuộc hành trình vẫn còn gian nan cực kì. “Quang não … Bình quân mỗi ngày tu luyện, ta cung cấp được bao nhiêu điểm năng lượng?” “Bíp … Xin chờ một chút …!” “Kiểm trắc thể nội chủ nhân … Năng lượng cấp thấp, cường độ tinh khiết …. Không thể nào xác định được. Bắt đầu thử nghiệm chuyển đổi tần suất!” “ Bing … bing …!” Sau mười phút đợi dài cả cổ, Triệu Thiên Dương nhận được hồi âm từ quang não. “Cái này … Cũng quá trâu chứ?” Kinh ngạc đến ngây người, Triệu Thiên Dương cảm thấy mắt mình có chút hoa hoa. “Cái gì vậy …!” Phổ thông năng lượng: Tỉ lệ 1000: 1 Năng lượng chủ kí sinh: 1: 1000 Trời ạ! Tỉ lệ cách biệt tởm vậy? Triệu Thiên Dương nhìn hãi chuỗi số không, nhẩm tính thoáng một phát. “Một triệu tỉ lệ, hỗn độn chân khí rõ ràng mạnh gấp Một Triệu???” “Liệu có buff ở đây không?” “Quang não… Số liệu của ngươi ở đây có sai lầm chăng …? Làm sao mà phổ thông năng lượng lại ccahs biệt như vậy chứ?” “Bíp … Chủ nhân không biết cách tính thoe năng lượng … Muốn xuyên qua thế giới bích chướng, vũ trụ vận hành quy tắc yêu cầu năng lượng cự nhiều hoặc cường độ vô cùng tinh khiết. Có rất nhiều thế giới cùng vị diện, nếu không có cao cấp năng lượng thì không tài nào xuyên qua được. Dẫu cho năng lượng có dư thừa cũng vô pháp tiến vào. Quang não được vô thượng tồn tại tạo ra, mặc dù có thể bỏ qua một ít quy tắc, nhưng đa số vẫn cần tuân theo. Mà năng lượng của chủ nhân tinh khiết vô cùng, bởi vậy có tác dụng rất lớn trong khi xuyên qua. Nhưng nếu đối chiên một vs một thì sẽ không nhiều như vậy …!” “vẬY SAO ….?” Triệu Thiên Dương gật đầu, tuy có chút mất mác, nhưng hắn thấy thế là quá hợp lý. Đời nào mà chênh lệch tỉ lệ năng lượng lại thái quá được chứ. Bằng không lần trước đối chiến với tên Ma Thần kia, cục diện đã không phải thê thảm như thế. Mà hắn cũng không bị tụt hậu, phải dùng chân khí ôn dưỡng kinh mạch mỗi ngày. “Trung bình hàm lượng chân khí tu tập được, dùng để ôn dưỡng kinh mạch, sau đó là nhuận một chút thần hồn, cuối cùng mới bù đắp vào năng lượng. Như vậy tướng đến ngày tháng năm nào mới đủ đây?” Triệu Thiên Dương vừa nói xong, bỗng khựng người lại. Bởi vì, hắn chợt nghĩ đến một thứ mà mình giống như đã lãng quên từ lúc bắt đầu xuyên qua. Hắn rõ ràng có cơ hội Triệu Hoán lần cuối cùng! Hắn vẫn còn hi vọng tích đủ năng lượng để ứng phó với cái tai nạn mịt mờ sắp tới! …………………………………………………………………………………………………………………………………………………………. Nhà kho cũ phía sau. Trên mặt đất lúc này đây còn thấy lờ mờ từng nét đồ họa đã phai dần theo thời gian. Mặc dù chỉ ngắn ngủi một tháng, nhưng đâu hẳn chỉ là vậy. Vẽ bằng phấn bút, làm sao có thể trường tồn theo tháng năm? Thở dài, Triệu Thiên Dương nhìn chằm chằm trong tay lát phấn nhỏ, viên thủy tinh đã nằm lẳng lặng ở giữa trận đồ tự bấy giờ. Viên phấn này … Có chút hồi ức a! “ Vậy để ngươi cống hiên chút sức lực còn lại cho ta đi. Di vật của tiền bối!” ẦM! Một tiếng nổ bỗng vang dội khắp không gian. Từng chùm hào quang chói lòa chiếu sáng cả hư không. Răng … rắc! Thủy tinh viên đá vỡ nát! Triệu Thiên Dương đứng bất động, trong ánh mắt hắn giờ chỉ còn lại một đoàn tử quang lấp lóe. Và từ chính giữa trận pháp, thâm u hắc động từ đâu bỗng hiện ra, từng chút, từng chút, mở rộng. Nhưng kì lạ thay, nó chỉ giới hạn đến biên giới trận pháp là dừng lại. Không một tiếng hiệu báo trước, không một lời lưu lại. Triệu Thiên Dương bước vào tâm điểm thần bí ấy. Và rồi, hắn biến mất, chỉ còn lưu lại trên mặt đất từng mảnh vụn thủy tinh còn sót lại. Chúng nó, đang từ từ tan biến trong không khí!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau