“Chào ba mẹ con đi!”
Bước ra khỏi cổng nhà, Triệu Thiên Dương ngoái đầu lại vào trong gọi thật to.
Con ngựa sắt cũ kĩ đã đứng chờ ngòa cửa tự khi nào. Trước khi bị thương thế này, hắn vốn cũng rất ít đi lại cái xe đạp cũ, nguyên do là vì muốn rèn luyện thân thể.
Nhưng hiện tại thì nó đã không cần thiết nữa rồi. Hắn bây giờ đang lầm vào tình cảnh “ Phế nhân “ tạm thời, dẫu cho có rèn luyện thì cũng chẳng được lợi ích gì cả. Chỉ có thể từ từ chữa trị bên trong cơ thể mà thôi.
Mà chính vì lẽ đó, hắn bỗng ưa thích xài chiếc chiến xa lỗi thời đi học một lần.
“Đời học sinh, đi xe đạp cũng không phải quá ư bình thường sao?”
Triệu Thiên Dương vừa phóng đi vừa huýt sáo vui vẻ. Nhưng bản thân hắn lại quên rằng, xe đạp phía dưới thật sự quá mức “ tân tiến “ so với những “đồng sự” khác! May là đường sớm chưa có ai, nếu không ắt hẳn lại có tiêu đề bốc lửa cho lũ học sinh bình luận nữa thôi.
Kít ….t…t!
Xe đột ngột phanh gấp trước một cái quán nhỏ, nằm cách ngôi trường cấp ba không xa. Bảng hiệu phía trên hơi nhỏ bé,thậm chí không để ý thì người ta còn chẳng thấy được. Ở chính giữa có một hàng chữ được tô đậm nét bằng màu đen:
“Bún bò Huế bà Bảy “
Chính nó!
Triệu Thiên Dương sáng mắt ra, nhảy xuống xe và dắt vào quán. Bên trong không lớn lắm, chỉ kê vài ba chiếc bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/3082378/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.