Bốn đứa nhỏ đi một cách thật từ từ và cẩn thận, xuyên suốt hai tầng lầu cầu thang để tiếp cận đến tầng thứ ba, nơi con chó đang trông coi bẫy sập.
Triệu Thiên Dương thì ẩn thân lén theo. Với tài nghệ của hắn, dẫu cho là đỉnh cấp phù thủy như Dumbledore hay Voldermort cũng khó lòng mà phát hiện ra, huống hồ gì là mấy thằng nhóc.
Nhưng để cho an toàn, và tiện được biết khi ngài hiệu trưởng trở về tiếp viện,Triệu Thiên Dương đã bố trí sẵn một cái chú thuật. Nó không hề có tính công kích, nhưng sẽ giúp hắn phát giác nếu có người đi qua.
“Ồ … tới nơi rồi sao?”-Triệu Thiên Dương lẩm bẩm, nhìn về phía trước, một cánh cửa đã hé mở sẵn ngay tại chỗ bọn trẻ đang đứng.
Hắn nghe Harry thì thầm: “Đó, thấy chưa. Mấy bồ, có người đã đến trước tụi mình, tôi cá đó là thầy Snape! Lão đã vượt qua được con Fluffy!”
Cả ba đứa tiến vào …Khi cánh cửa rít lên, một mùi tanh nồng bốc ra, tỏa khắp bốn phía. Triệu Thiên Dương nghe thấy tiếng gầm gừ của con chó ba đầu, nó ngửi như điên khắp mọi nơi, mặc dù không hề trông thấy ba đứa trẻ. Padma hỏi nhỏ: “ Cái gì ở dưới chân nó vậy?”
Ron đáp: “ Trông giống cây đàn hạc, Chắc của lão Snape bỏ lại đó.”
“Chắc lúc tiếng nhạc ngừng là con chó tỉnh giấc rồi. Được, để thử coi …”
Triệu Thiên Dương cảm thấy tức cười vô cùng khi Harry rút cây sáo to bè mà hắn đoán là của lão Hagrid tặng cho thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-trieu-hoan-su/3082350/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.