Diệp Vô Phong sờ sờ cái mũi: "Sao em lại nói mấy chuyện này? Hôm nay em còn tức giận nữa, anh còn tưởng em muốn một đứa nhỏ đấy."
Lâm Thư Âm đỏ mặt: "Vớ vẩn, em mới không muốn đấy."
“Thật sự không muốn hả?” Diệp Vô Phong nhìn Lâm Thư Âm nở nụ cười, Lâm Thư Âm càng không dám nói gì nữa, cúi đầu xuống.
Sau khi dùng bữa xong, bầu không khí lại càng trở nên xấu hổ.
Để phá tan sự ngượng ngùng này, Diệp Vô Phong trực tiếp bế Lâm Thư Âm vào phòng, nhưng vừa định làm chuyện vui thì một cuộc điện thoại gọi đến.
Anh tức giận hỏi: "Sao vậy?"
Du Kinh Hồng lãnh đạm nói: "Qua đây một chuyến, có một số việc cần anh xử lý."
Diệp Vô Phong nhìn Lâm Thư Âm trên giường, thực sự hơi khó xử, Du Kinh Hồng giống như cố ý vậy: "Chuyện này gấp, tôi cho anh 20 phút, tôi đã gửi địa chỉ cho anh rồi."
Diệp Vô Phong chỉ có thể rống lên sau khi cúp điện thoại, từ trên giường nhảy dựng lên, nhìn Lâm Thư Âm: "Vợ à, chờ anh một tiếng, anh sẽ về ngay."
Lâm Thư Âm vừa giận vừa nói: "Ai đợi anh chứ, em đi ngủ trước."
Diệp Vô Phong nghe vậy chỉ có thể bất lực, miễn cưỡng mặc quần áo vào, sau đó lái xe tới vị trí Du Kinh Hồng đã gởi.
Sau khi đến nơi, phát hiện là một khu rừng núi nhỏ, Diệp Vô Phong xuống xe liền nhìn thấy Du Kinh Hồng, lúc này Du Kinh Hồng đang rất nghiêm túc nghe thuộc hạ báo cáo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780932/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.