Lý Sướng ngồi ở trên ghế đẩu với vẻ mặt ủ rũ, nhìn hai tay của mình, may mắn ít nhất anh ta vẫn còn sống, cho dù không có cách nào tiếp tục ở lại Liêu Tây, chỉ cần anh ta còn sống, anh ta có thể tiếp tục sống một cuộc sống tốt đẹp, hơn nữa họ vẫn còn rất nhiều tiền trong tay.
Sau khi công ty bán đi, họ sẽ có nhiều tiền hơn, tìm một nơi tốt để sống phần đời còn lại cũng là một lựa chọn không tồi.
Anh ta nhanh chóng câu lên một nụ cười nơi khóe miệng.
Diệp Vô Phong đến một phòng thẩm vấn khác, nhìn Trịnh Phi vẫn đang nghiến răng nghiến lợi, cười nói: "Tôi vẫn rất hâm mộ anh, bạn đồng hành của anh đã nói ra tất cả, thế mà anh còn không định nói ra hết chuyện năm đó à."
Trịnh Phi hừ một tiếng: "Tôi tin anh ấy tuyệt đối không nói."
Diệp Vô Phong vỗ tay tán thưởng: "Tốt lắm, anh tin tưởng đồng nghiệp của mình là đúng, nhưng có một điều có thể anh không biết, anh ta đã quyết định bán công ty Chính Hòa cho tôi, cho nên tôi ở đây nói cho anh biết, cũng để cho anh đồng ý. Dù sao thì Công ty Chính Hòa thuộc về cả hai người, và tôi cần cổ phần của cả hai người."
Trịnh Phi bật cười: "Thì ra là vì chuyện này, muốn cổ phần trong tay tôi ư, thật xin lỗi, tôi sẽ không bao giờ giao cổ phần trong tay ra đâu, cho nên anh chết tâm đi."
Diệp Vô Phong lắc đầu: "Lý Sướng thì sao? Biết rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780878/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.