Cho nên Chu Tinh chỉ biết nhà họ Nguyên hình như chưa bao giờ xuất thủ với Diệp Vô Phong, lại không biết rằng thật ra Diệp Vô Phong và nhà họ Nguyên đã giương cung bạt kiếm rồi.
Ông ta cười khẩy nhìn Diệp Vô Phong, như thể đang nhìn một tên hề.
Nhưng ngay sau đó vẻ mặt của ông ta trở nên sững sờ, bởi vì Diệp Vô Phong đã tới trước mặt Nguyên Chẩn, nheo mắt cười.
Tất cả mọi người đều rất sửng sốt, họ không biết Diệp Vô Phong muốn làm gì, phải biết rằng bây giờ cuộc đấu giá sắp bắt đầu, cho dù là muốn nịnh bợ thì cũng không phải lúc này chứ?
Điều này sẽ chỉ làm cho Nguyên Chẩn thêm khó chịu chán ghét thôi.
Lúc này, toàn trường đều yên lặng, bọn họ trợn mắt ngoác mồm nhìn Diệp Vô Phong.
Nguyên Chẩn bày ra sắc mặt ảm đạm, không nghĩ tới Diệp Vô Phong lại dám một mình xuất hiện ở trước mặt ông ta, ông ta chống nạng, mím môi không nói gì.
Diệp Vô Phong cười nói: "Tôi nghĩ ông hẳn là biết vì sao tôi tới tìm ông nhỉ?"
“Lão phu thật sự không biết, tiểu bằng hữu biết tôi sao?” Nguyên Chẩn lãnh đạm nói.
"Đương nhiên là biết, ai mà không biết lão bất tử của nhà họ Nguyên chứ, nhưng ông không biết tôi, làm cho tôi thấy hơi khó hiểu đấy. Dù sao chúng ta đã đánh nhau rất nhiều lần như vậy, thế mà ông lại không biết tôi, có phải là mờ mắt, đầu óc hồ đồ rồi không?” Diệp Vô Phong chỉ cười nói.
Các doanh nhân khác đều ngạc nhiên, thậm chí một số doanh nhân còn đổ mồ hôi trán vì họ biết điều gì sẽ xảy ra nếu nhà họ Nguyên nổi giận.
Bây giờ bọn họ hoàn toàn không dám nói, hít một hơi cũng không dám.
Dù sao thì nhà họ Nguyên kiểm soát số phận của họ, nếu như chọc cho người nhà họ Nguyên tức giận và không hài lòng, nhà họ Nguyên có thể giết họ bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào.
Để họ phá sản là một vấn đề rất đơn giản đối với nhà họ Nguyên.
Chỉ là bọn họ hoàn toàn không biết Diệp Vô Phong có thân phận gì, tại sao anh lại táo tợn dám lớn tiếng trước mặt Nguyên Chẩn như vậy.
"Chờ một chút, tôi đoán tên nhóc này sắp bị giết rồi. Tuy rằng giết người trong buổi đấu giá rất xui xẻo, nhưng nhà họ Nguyên sẽ không quan tâm nhiều như vậy."
"Tính tình của ông cụ Nguyên cũng không tốt lắm, tôi đoán một lát nữa sẽ ra tay thôi."
Trong lúc nhất thời, các doanh nhân bắt đầu nhao nhao bàn tán, đương nhiên họ không mấy coi trọng Diệp Vô Phong, hầu hết mọi người đều cảm thấy rằng Diệp Vô Phong sẽ bị giết bởi hai vệ sĩ bên cạnh Nguyên Chẩn.
Hơn nữa họ đều biết những vệ sĩ xung quanh Nguyên Chẩn hùng mạnh như thế nào.
Nguyên Chẩn lúc này mới nhìn Diệp Vô Phong một cách bình tĩnh, Diệp Vô Phong cũng không định trở về chỗ ngồi như thế này.
Tống Thanh Vân và Lâm Thiên đều cau mày, chậm rãi bao quanh Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong nhìn Nguyên Chẩn cười nói: "Để tôi nói cho ông biết, Tư Đồ Phong ở bên cạnh ông đã thua rồi, ông nhất định để cho Tống Thanh Vân đánh với tôi, nếu ông ta cũng thua, như vậy thì không còn người nào có thể dùng bên cạnh ông nữa."
Nguyên Chẩn lúc này mới mím môi, sau đó phất tay, trên mặt mang theo nụ cười: "Thật không ngờ tên nhóc cậu lại có năng lực như vậy, tôi thừa nhận cậu quả thật có chút tài năng, nhưng cậu cho rằng quyền cước có thể chống đối lại nhà họ Nguyên sao?”
Diệp Vô Phong lắc đầu: "Đương nhiên không phải. Tôi cũng không nói dùng nắm đấm để hạ gục nhà họ Nguyên của ông. Ông vẫn luôn đánh giá thấp tôi rồi. Ông đã quên thân phận của tôi ở công ty Hoa Cường sao?"
Nguyên Chẩn chế nhạo: "Vậy thì tôi đây muốn biết công ty Hoa Cường của cậu dựa vào cái gì để cạnh tranh với nhà họ Nguyên của chúng tôi. Ở phía Liêu Tây, việc kinh doanh của nhà họ Nguyên không đơn giản như cậu nghĩ đâu."
Diệp Vô Phong gãi gãi đầu, rất ngượng ngùng nói: "Tôi cũng biết, nhưng ông hẳn là đã hiểu lầm thực lực của công ty Hoa Cường chúng tôi rồi. Sự lớn mạnh của chúng tôi không phụ thuộc vào quy định khu vực. Cho dù ở Liêu Tây, công ty Hoa Cường vẫn có thể khiến cho nhà họ Nguyên thất thủ thôi."
Sau khi Diệp Vô Phong nói xong, các doanh nhân xung quanh đều náo động, lúc này mọi người mới hiểu được thân phận của Diệp Vô Phong là gì.
Đây là người của công ty Hoa Cường, có nghĩa là công ty Hoa Cường ở Liêu Đông thực sự sẽ ra tay với Liêu Tây, sau khi chiếm Liêu Đông, cuối cùng người ta cũng nghĩ đến việc ra tay với Liêu Tây.
Nhưng lúc này mới bao lâu chứ, đối với các công ty khác, tuyệt đối không thể mở rộng ra hai tỉnh trong thời gian ngắn như vậy.
Hạn chế ở đây thực sự là quá lớn, và hoàn toàn không thể đạt được, bởi vì mở rộng cần rất nhiều kinh phí, hiện tại công ty Hoa Cường đã dồn toàn bộ kinh phí vào Liêu Đông, làm sao có nguồn vốn dư thừa để chảy vào Liêu Tây chứ?
Chỉ là bọn họ không biết Diệp Vô Phong là của công ty Hoa Cường, bây giờ nghe Diệp Vô Phong nói những điều như vậy, ai nấy đều kinh ngạc.
Và một số người đã ngửi thấy mùi chiến tranh, đây là Hoa Cường muốn đối đầu với nhà họ Nguyên.
Tuy nhiên, nhà họ Nguyên mới là người kiểm soát Liêu Tây, công ty Hoa Cường chỉ là một doanh nghiệp mới từ Liêu Đông tiến vào Liêu Tây, cho dù công ty Hoa Cường có quyền lực đến đâu thì các quan chức ở Liêu Tây hiện nay đều đứng về phía nhà họ Nguyên, công ty Hoa Cường ở Liêu Tây không có bất kỳ lợi thế nào.
Tất cả họ đều biết điều này.
Do đó, họ cũng không có nhiều lạc quan về trận chiến giữa Công ty Hoa Cường và nhà họ Nguyên.
Trong suy nghĩ của bọn họ, công ty Hoa Cường tuyệt đối không thể đánh bại Nhà họ Nguyên!
Diệp Vô Phong thản nhiên kéo một chiếc ghế đẩu qua rồi vẫy tay với Hoa Vũ. Bản thân Hoa Vũ cũng rất sốc trước hành vi của Diệp Vô Phong, khi thấy Diệp Vô Phong vẫy tay với mình, anh ta thấy tất cả các doanh nhân đều đang nhìn mình, đột nhiên hơi lo lắng.
Mặc dù là đội trưởng đội giải quyết khó khăn của công ty Hoa Cường, nhưng thực ra anh ta đều điều hành công việc ở hậu trường suốt thời gian qua, vì vậy anh ta không có chút kinh nghiệm nào khi đối mặt với trường hợp này.
Nhưng Diệp Vô Phong gọi anh ta, anh ta vẫn sẽ đi tới ngay lập tức.
Diệp Vô Phong vỗ vào ghế bên cạnh, nói: "Ngồi chỗ này đi, phía sau không thể nhìn rõ người gõ búa đấu giá xinh đẹp."
Lúc này, một đấu giá viên tóc vàng vừa bước lên sân khấu, cô ta rất vui vẻ, bởi vì số tiền đấu giá lần này hẳn là sẽ đạt được số tiền rất cao, đương nhiên đây là điều rất vinh dự cho nghề nghiệp của cô ta.
Chỉ là khi nhìn thấy Diệp Vô Phong ngồi bên cạnh Nguyên Chẩn, cô ta kinh ngạc không biết chuyện gì đang xảy ra.
Phải biết rằng khi họ sắp xếp chỗ ngồi, Nguyên Chẩn đang ngồi ở vị trí tốt nhất, và hoàn toàn không có ai ở cùng một hàng.
Nhưng mấy vị trí bỗng nhiên xuất hiện này là gì?
Vừa rồi cô ta đang suy nghĩ xem Nguyên Chẩn sẽ trả bao nhiêu để tranh giành mảnh đất này, hơn nữa cô ta biết rằng chỉ cần Nguyên Chẩn lên tiếng thì cuộc đấu giá sẽ kết thúc.
Bởi vì không ai dám ra giá với Nguyên Chẩn.
Cô ta không biết chuyện gì đang xảy ra lúc này, nhưng cuộc đấu giá vẫn sẽ phải diễn ra.
Cuộc đấu giá này thực ra chỉ là đấu giá một mảnh đất, ngoài ra không có vật phẩm đấu giá nào khác, nhưng mảnh đất này cũng đủ để hỗ trợ toàn bộ cuộc đấu giá.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]