Diệp Vô Phong nhìn Nguyên Đạt Tiêu cười nói: "Làm sao vậy? Không dám bắn à? Là bởi vì anh biết nếu bắn, thì chuyện này sẽ liên quan đến anh, đúng không?"
Khuôn mặt của Nguyên Đạt Tiêu càng trở nên khó coi hơn.
Diệp Vô Phong hiển nhiên đã đoán được tâm tư của anh ta.
"Tên khốn kiếp! Đừng khiêu khích tao, nếu không tao sẽ giết mày!" Nguyên Đạt Tiêu tức giận nhìn Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong vẫn cứ bình tĩnh: "Vậy thì nổ súng đi, nói nhiều như vậy làm gì?"
Cuối cùng Nguyên Đạt Tiêu ném khẩu súng lục cho thuộc hạ của mình và chỉ vào Diệp Vô Phong:"Giết nó cho tao!"
Tất cả thuộc hạ đều giương họng súng, nhưng Diệp Vô Phong vẫn ngồi trên ghế đẩu, hoàn toàn không có ý tứ đứng lên.
Ngay khi tất cả những thủ hạ chuẩn bị bắn, một giọng nói vang lên từ phía sau họ.
"Nguyên Đạt Tiêu, đã lâu không gặp mà mày đã kiêu ngạo như vậy à? Chẳng lẽ là đã lâu tao không đánh mày nên mày mới kiêu ngạo như vậy sao?"
Tất cả mọi người đều sững sờ một lúc, tự hỏi ai dám gọi thẳng tên của Nguyên Đạt Tiêu như thế.
Nguyên Đạt Tiêu giận dữ quay lại, và nhìn thấy người mà anh ta không bao giờ muốn gặp trong đời.
"Mày! Sao mày lại ở đây? Không phải mày đã rời khỏi Trung Quốc rồi sao?" Nguyên Đạt Tiêu kinh hãi nhìn Đường Trảm.
Đường Trảm chế nhạo: "Cái gì? Chẳng lẽ tao không thể đến Trung Quốc du lịch sao? Hơn nữa mày còn chưa chết, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780701/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.