Khi đó, ông ta chưa từng nghĩ rằng Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi sẽ giúp bọn họ rời khỏi đây.
Phong Lệ Na trông có vẻ bình tĩnh, nhìn váy cưới và cười nói: "Con đi lên thay quần áo trước."
Phong Tử Nghĩa lôi ra hai cái thùng xe đẩy, tất cả mọi thứ đều được đóng gói vào trong thùng xe đẩy, Lưu Hân Di lo lắng hỏi: "Giấy tờ đều đã đem theo hết chưa?"
Phong Tử Nghĩa gật đầu.
Diệp Vô Phong nhìn bộ dạng bận rộn của hai người bọn họ, trước tiên tự mình rót một chén trà, sau đó gõ bàn nói: "Thật ra hai người có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Hai người đang thu dọn đồ đạc tò mò nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong cười nói: "Thật ra mọi người cũng không cần rời đi, xí nghiệp Thượng Đạt lớn như vậy, lại đang phát triển tốt như thế, nếu như trực tiếp vứt bỏ thì thật đáng tiếc."
Phong Tử Nghĩa bất lực nói: "Thực ra lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, chúng tôi đã bán cổ phần của xí nghiệp Thượng Đạt rồi. Bây giờ tôi không còn là chủ tịch xí nghiệp Thượng Đạt nữa."
Diệp Vô Phong mỉm cười: "Tôi biết mà, vậy thì ông có hứng thú đến xí nghiệp Thượng Đạt làm việc không? Tôi có thể chia cho ông mười phần trăm cổ phần."
Phong Tử Nghĩa nhìn Diệp Vô Phong có chút khó hiểu, đây là ý gì?
Đến Thượng Đạt làm việc có nghĩa là gì, lại còn chia cho ông ta 10% cổ phần.
Có nhầm lẫn gì không?
Diệp Vô Phong giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780696/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.