Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người đều sửng sốt, vẻ mặt rất nhanh đã biến sắc.

Diệp Vô Phong chỉ vào Liêu Chí Long: "Ông thì không cần phải lựa chọn, chỉ cần ông mang tất cả tài sản của mình quyên góp cho xã hội là được rồi, dùng tất cả tài sản của ông đổi lấy mạng sống của cả nhà, ông cảm thấy rất hời đúng không?”

Liêu Chí Long hừ một tiếng: "Diệp Vô Phong đừng tưởng rằng cậu có thể một tay che trời ở Liêu Đông, tôi sẽ không làm theo lời cậu nói, cậu cũng không thể làm gì được tôi.”

Diệp Vô Phong lạnh lùng nhìn ông ta: "Được lắm, vậy ông cứ thử đi rồi sẽ biết.”

Phòng hội nghị giải tán, tất cả mọi người đều xoay người đi ra bên ngoài, rất nhanh đã rời khỏi công ty Hoa Cường, vẻ mặt của bọn họ tràn đầy hoảng sợ, hơn nữa liên tục quay đầu nhìn Diệp Vô Phong.

Bọn họ căn bản là không biết những lời mà Diệp Vô Phong vừa nói, đó có phải là thật hay không, nhưng mà bọn họ căn bản không dám đánh cược, bọn họ vẫn biết thực lực của công ty Hoa Cường mạnh đến cỡ nào.

Ngay cả Âu Dương Lôi đều đã bị thủ tiêu, bọn họ dựa vào cái gì mà đối địch với công ty lớn mạnh như thế?

Nhưng mà bọn họ cũng không muốn khoanh tay chờ chết, cho nên sau khi bước ra khỏi công ty Hoa Cường, bọn họ nhao nhao đi đến một quán rượu, muốn bao hết nguyên một lầu.

“Thật là khinh người quá đáng, anh ta nghĩ rằng tiêu diệt được Âu Dương Lôi thì rất lợi hại sao? Thì có thể một tay che trời sao?” Ông chủ của câu lạc bộ Lạc Hà – Triệu Lập giận dữ vỗ cái bàn nói.

“Thôi đi, hiện tại anh ta là mặt trời giữa trưa, ngay cả chính phủ cũng đứng về phía công ty Hoa Cường, ông nói chúng ta làm sao mới có thể đánh bại anh ta chứ?” Trương Đại Bảo của trung tâm mua sắm Long Vũ bất lực lắc đầu.

“Vậy chúng ta cứ để mặc anh ta tùy ý chơi đùa như vậy sao? Hơn nữa anh ta đã nói rất rõ ràng, chính là muốn mạng của chúng ta, các người không thể cứ khoanh tay đứng nhìn như vậy!” Triệu Lập nhếch miệng cười nhe răng, vô cùng không phục.

“Chơi đùa cái gì? Hiện tại cũng không phải là chơi đùa, bây giờ anh ta đang muốn đòi mạng của chúng ta, các người dễ dàng giao mạng sống ra cho anh ta sao? Nếu như các người ngay cả cái chết cũng không sợ, vậy còn sợ đối đầu với Diệp Vô Phong hay sao?” Liêu Chí Long đứng lên nói.

Ông ta có địa vị tương đối cao trong nhóm người này, hơn nữa những ngành công nghiệp chất xám mà anh ta tiếp xúc cũng sâu hơn, cho nên ông ta quen biết rất nhiều bọn đầu trâu mặt ngựa.

Trước đây bọn họ tìm đến Lưu Tân Đông cũng là do Liêu Chí Long giới thiệu.

Bây giờ lời mà Liêu Chí Long nói ra, bọn họ đều nghe răm rắp.

“Tóm lại là anh ta cũng không định bỏ qua cho chúng ta, chúng ta cũng nên liều mạng đánh một trận tử chiến với anh ta.” Liêu Chí Long lạnh lùng nghiêm mặt.

Triệu Lập vỗ cái bàn: " Đúng, phải như thế, dù sao anh ta cũng không có ý định tha cho chúng ta một con đường sống, anh ta không cho chúng ta một con đường sống, tại sao chúng ta lại phải làm theo những lời anh ta nói, dù sao thì cũng phải chết.”

Tất cả mọi người đều bị thuyết phục.

Sau khi tất cả mọi người bàn bạc xong, họ tập hợp lực lượng của chính mình, dự định đêm nay sẽ quyết chiến một trận sống chết với Diệp Vô Phong.

Lúc này Liêu Chí Long quay trở về ngôi nhà của mình, thu dọn tất cả những đồ vật trong nhà.

Ông ta dẫn theo gia đình đặt vé máy bay đi Đông Nam Á, ông ta định sẽ ra nước ngoài để tránh đầu sóng ngọn gió, đợi sau khi chuyện này qua đi, lại quay trở lại nơi này bắt đầu một cuộc sống mới, dù sao chỉ cần nắm trong tay tiền tài, thì lúc nào cũng không cần lo lắng.

Mặc dù thực lực của Diệp Vô Phong vô cùng mạnh mẽ, đủ sức ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện ở Liêu Đông, nhưng mà ông ta tuyệt đối không thể đóng băng những tài sản ở trong tay.

Chính bởi vì như thế, ông ta mới đưa ra lựa chọn dẫn người nhà của mình rời khỏi Phụng Thiên.

Còn về đám người Triệu Lập, chẳng qua cũng chỉ là quân cờ của ông ta, chỉ cần đám người Triệu Lập thu hút sự chú ý của Diệp Vô Phong, ông ta mới có thể thuận lợi rời khỏi Phụng Thiên.

Buổi tối, tại quảng trường văn hóa Phụng Thiên, Triệu Lập nhìn những người xung quanh, sắc mặt u ám, ông ta nhìn Trương Đại Bảo: "Ông đã nhìn thấy Liêu Chí Long chưa?”

“Chưa, tôi nghĩ rằng các người vẫn luôn liên lạc với nhau, ông ta còn có nhiệm vụ khác.” Vẻ mặt Trương Đại Bảo hoang mang nói.

Triệu Lập tức giận đấm một quyền vào cây cột điện trước mặt: "Tên khốn, dám đem chúng ta ra làm bia đỡ đạn, ông ta định để chúng ta đối phó với Diệp Vô Phong, rồi sau đó ông ta có thể thuận lợi rời khỏi Phụng Thiên.”

Sắc mặt Trương Đại Bảo thay đổi: "Vậy chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ chúng ta phải rút quân sao?”

Triệu Lập vẫy vẫy tay: "Đùa cái gì thế, ông cảm thấy bây giờ chúng ta còn có đường lui hay sao? Mặc dù Liêu Chí Long không tham gia cùng với chúng ta, chúng ta vẫn có thể tiêu diệt được Diệp Vô Phong! Tôi đã nghe ngóng về nơi ở của Diệp Vô Phong rồi, chỉ cần giết chết Diệp Vô Phong và Lâm Thư Âm, ông có biết Diệp Vô Phong muốn giết chúng ta hay không?”

“Nơi ở của Diệp Vô Phong rất dễ làm người khác chú ý đến, nhưng xung quanh chỗ đó nhất định có rất nhiều bảo vệ canh gác, bây giờ chúng ta xông vào sẽ bất lợi cho chúng ta!” Trương Đại Bảo không nghĩ rằng đây là một chủ kiến tốt.

Nhưng hiện tại Triệu Lập mới là người khởi xướng hành động này, bọn họ đều phải nghe theo mệnh lệnh của Triệu Lập.

Triệu Lập hừ một tiếng: "Cho dù bảo vệ có nhiều đến mấy, cũng tuyệt đối không thể nhiều bằng người của chúng ta, hơn nữa cho dù là có bảo vệ, nhưng mà nơi ở của bọn họ ở một địa phương nhỏ, có thể có được bao nhiêu người chứ?”

Trương Đại Bảo chỉ có thể gật gật đầu, lạc quan nghĩ rằng những bảo vệ kia chắc có lẽ cũng không nhiều.

Một đám người chậm rãi lái xe đi đến vùng lân cận nơi ở của Diệp Vô Phong, sắc mặt Triệu Lập u ám: "Lái xe trực tiếp xông vào! Cho dù xung quanh có bảo vệ cũng tuyệt đối không thể ngăn cản được thủ đoạn này chúng ta!”

Mười mấy chiếc xe tải đồng loạt tăng tốc lao về phía trước.

Diệp Vô Phong và Lâm Thư Âm đang tận hưởng thời gian của hai người, cùng nhau xem ti vi, mà lúc này Trương Long đột nhiên liên lạc với anh.

Tin nhắn trên điện thoại khiến Diệp Vô Phong nhướng mày một cái.

“Đúng như dự đoán, cá đã cắn câu, nhưng đây cũng là điều bình thường, dù sao tôi cũng muốn lấy mạng của bọn họ.” Diệp Vô Phong gửi tin nhắn cho Trương Long.

“Giết bất luận tội.”

Khi Trương Long nhận được tin nhắn, đang chuẩn bị ra tay, nhưng đột nhiên có một đám người xuất hiện, bọn họ đứng chắn trước mặt Trương Long, nhanh chóng đi về phía trước.

Ầm!

Cách đó không xa có những viên đạn bắn tới, bắn thủng lốp xe của những chiếc xe tải kia.

Trong chốc lát, ba bốn chiếc xe tải đều lật nghiêng, đồng thời còn ngăn cản các xe ở sau.

Trương Long đưa tay ngăn cản hành động của đồng bọn: “Có một nhóm người khác đang tham gia vào trận chiến này, không biết là bạn hay là địch, chúng ta vẫn nên cảnh giác trước.”

Trương Hổ cũng cảm thấy những lời Trương Long nói có lý, vẫy vẫy tay về phía huynh đệ của mình, sau đó tiếp tục ẩn nấp.

Còn Trương Long nhanh chóng báo cáo chuyện này với Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong híp mắt, nở nụ cười tươi: “Thật không ngờ năng suất làm việc của Phong Mãn Lâu vẫn cao như vậy, tôi còn tưởng rằng phải đợi đến sáng mai bọn họ mới xuất hiện.”

Nhiệm vụ mà anh giao cho Phong Mãn Lâu cũng đã có hiệu lực rồi, chẳng qua là loại hiệu suất này nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.

Tổng bộ của Phong Mãn Lâu không phải ở Liêu Đông, muốn chấp hành nhiệm vụ, cần phải mất thời gian điều động người từ bên ngoài tiến vào Liêu Đông.

Nhưng tình hình hiện tại xem ra cũng không mất quá nhiều thời gian, loại hiệu suất này vẫn cao giống như bình thường.

“Có phải bên ngoài đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Lâm Thư Âm tò mò hỏi.

Diệp Vô Phong lắc đầu mỉm cười: "Không có, chúng ta tiếp tục xem phim là được rồi, chuyện nhỏ bên ngoài cứ giao cho Trương Long Trương Hổ, dù sao nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ em.”

Lâm Thư Âm nghi ngờ nhìn ra bên ngoài, bên ngoài màn đêm mờ mịt, bóng cây lắc lư, căn bản là không có cách nào nhìn rõ bên ngoài rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.