“Tên Việt Câu Tử đó rất lợi hại à? Trong tay cô có súng mà vẫn không bắt được gã ta sao?” Diệp Vô Phong chau mày suy nghĩ.
Bạch Tinh Đồng gật đầu: “Quả thực bản lĩnh của Việt Câu Tử rất cao, xem ra gã ta vẫn còn nhân từ với tôi”
Hàn Kỳ thầm nghĩ “Nếu như không phải tôi nói cô là bạn của chủ tịch Diệp, e rằng Việt Câu Tử sẽ xuống tay thật, rất có thể là như thế!”
Bạch Tinh Đồng nghiến răng nói: “Tôi chắc chắn sẽ tóm được gã! Tên này đang ở thành phố Liệt Thuận! Tôi sẽ nhanh chóng đuổi giết đến sào huyệt của gã ta!"
Diệp Vô Phong lắc đầu: “Không cần vội, nếu hắn đang ở thành phố Liệt Thuận thì sẽ không thoát được đâu. Hơn nữa, Việt Câu Tử đang có mối làm ăn lớn.”
“Tôi không thể chờ thêm được nữa! Diệp Vô Phong, anh không hiểu được đâu. Chú tôi đã nuôi tôi từ khi tôi còn nhỏ, tình cảm của chúng tôi rất tốt. Khi đó, chú tôi cũng được xem như là một ông chủ nhỏ. Nhưng đáng tiếc, trên người có bảo vật chính là mang theo trọng tội, dẫn tới việc bị Việt Câu Tử ra tay giết hại. Không những xương cốt không còn, mà ngay cả chút tin tức về ba người nhà bọn họ cũng không có. Vào thời điểm đó, nó đã trở thành một vụ án chưa được giải quyết ở thành phố Liệt Thuận, giờ tôi không thể để họ chết mà không nhắm mắt!”
Diệp Vô Phong hiểu được sự đau đớn của Bạch Tinh Đồng, nhanh chóng động viên: “Bạch Tinh Đồng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780550/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.