Lúc này điện thoại Khương Tam Lãng vang lên, anh ta liếc nhìn phát hiện là số điện thoại lạ vội trượt nghe máy: “A lô? Tôi là Khương Tam Lãng.”
“Khương tiên sinh, chúng tôi theo vị trí mà anh cung cấp đã vớt được một chiếc xe Porsche nát! Bên trong không có người!” Có thể dễ dàng nhận thấy đây là báo cáo của đội phòng cháy.
“Bên trong không có người? Có đồ vật gì không? Ví dụ như túi xách, hay là quần áo chẳng hạn?” Khương Tam Lãng hỏi thật cặn kẽ.
Âu Dương Lôi cũng căng tròn đôi mắt, mong muốn nghe được tin tức về Tiểu Bảo.
“Rất tiếc Khương tiên sinh, chúng tôi đã tỉ mỉ lục soát qua nhưng trong xe hoàn toàn không có người, không có túi xách, chỉ có một vài đồ vật không đáng kể.”
“Được, cảm ơn các anh.” Khương Tam Lãng lộ rõ phép lịch sự, sau khi ngắt điện thoại liền báo cáo tường tận với Âu Dương Lôi.
Vẻ mù mờ trên gương mặt Âu Dương Lôi ngày càng nghiêm trọng: “Chẳng lẽ có người bắt cóc Tiểu Bảo? Rốt cuộc là kẻ nào?”
“Là Hồ Quý.” Người đang bước vào là Âu Dương Tất Tùng.
“Với địa vị đứng đầu trong giang hồ cả một thành phố Liêu Đông vào thời điểm này, Diệp Vô Phong hoàn toàn không cần phải sử dụng cách bẩn thỉu đó. Cho nên nếu như nói có người bắt cóc Tiểu Bảo, vậy thì nhất định là Hồ Quý.”
Âu Dương Tất Tùng tiếp tục phân tích: “Xe của Tiểu Bảo quá chói mắt, cho nên, bị dìm xuống sông là chuyện rất bình thường. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780545/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.