Tốc độ khôi phục của vết thương tựa như cũng rất nhanh, lúc này tinh thần Diệp Vô Phong rất minh mẫn, chỉ cảm thấy trong lúc phất tay, giống như có thể làm rung chuyển núi rừng xung quanh.
Vung tay lên, núi rừng giống như nghe theo sự chỉ huy của anh, dũng mãnh lao về phía của Đàm Thuận.
“Ha ha.” Khuôn mặt Diệp Vô Phong lộ ra tươi cười: “Đàm Thuận, ông thua rồi.”
Khuôn mặt Đàm Thuận dữ tợn, cắn răng nghiến lợi nói: “Diệp Vô Phong, cậu muốn thắng tôi? Nằm mơ! Xem tuyệt chiêu của tôi đây!”
Đột nhiên thân thể Đàm Thuận biến mất, đứng nguyên tại chỗ đạp lên vị trí Bắc Đẩu, vọt nhanh tới, tóc trắng bạc phơ trên đỉnh đầu, hơi nước bốc lên, thân thể chung quanh dường như mang theo một một lớp ‘màng’ dày trong suốt như có như không.
Sở dĩ Diệp Vô Phong có thể nhận biết điều này là bởi vì thân thủ Đàm Thuận nhanh như vậy, nhưng quần áo trên người cũng không có chút xíu dáng vẻ là có gió!
Ông ta tựa như di chuyển ở giữa, có thể mang theo không khí xung quanh vận động cùng một chỗ? Loại trạng thái này giống như là thu được một lãnh địa của riêng mình, lãnh địa này phạm vi càng rộng lớn, sức lực càng mạnh.
Bên trong ‘lãnh địa’ của Đàm Thuận, ông ta chính là chúa tể.
Diệp Vô Phong cũng đang trong quá trình luyện công, ngẫu nhiên hiện qua cảnh giới này, nhưng Đàm Thuận vậy mà đạt đến?
Loại lãnh địa này, ở bên trong nếu có người mạnh nhất sẽ được xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780536/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.