Cục trưởng La lắc đầu cười chân thành: “Sĩ quan Du, cô tiếp tục chỉ huy chiến trường đi, an nguy của một ông già như tôi, không cần thiết phải ảnh hưởng tới công việc chỉ huy của cô.”
“Vẫn còn một phút, toàn bộ thành viên tham gia vào đội tìm kiếm, lập tức rời khỏi trận địa! Nhanh! Đây là mệnh lệnh!” Du Kinh Hồng hô lớn vào bộ đàm.
“Rõ!” Các chiến sĩ đều biết những vụ tìm kiếm rất nguy hiểm, thậm chí còn biết rất rõ, cho dù bọn họ có rồi khỏi khu vực tìm kiếm, thì cũng ít có nguy cơ bị nổ cho banh xác!
Nhưng bọn họ là những chiến sĩ của đất nước, là thần hộ mệnh của quốc gia! Và họ không có quyền được đi sơ tán sớm, bọn họ chỉ có thể giao an toàn lại cho người dân! Đây là lời thề của bọn họ, cũng là trách nhiệm của bạn họ.
Nếu như những binh sĩ chịu trách nhiệm tìm kiếm, toàn bộ đều bị tiêu diệt, chắc chắn Du Kinh Hồng cũng sẽ chết theo!
Vù! Ba chiếc trực thăng trên bầu trời của biển xanh, bay về hướng Tân Cảng với tốc độ cực kì nhanh.
“Diệp Vô Phong, đã xử lý gọn đống ngòi kích nổ kia chưa? Du Kinh Hồng thông qua bộ đàm nói chuyện với Diệp Vô Phong.
“Sĩ quan Du yên tâm, đều đã vứt hết xuống biển rồi!” Diệp Vô Phong lớn tiếng trả lời.
Du Kinh Hồng nói: “Trực thăng các người, có thể bay xa khỏi Tân Cảng một chút, ở đây rất có khả năng vẫn còn ngồi nổ.”
Diệp Vô Phong nói: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780310/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.