Diệp Vô Phong chỉ cần giơ tay ra là đã bắt được cánh tay phải của anh ta, anh hơi dùng lực một chút đã khiến cho Bạo Nha Giang kêu la thảm thiết: "Á? Mau buông ra! Buông tay ra! Đau."
Diệp Vô Phong lập tức đẩy mạnh anh ta vào trong căn phòng nhỏ kia, sau đó lại đánh mươi mấy cái bạt tai vào hai má anh ta khiến cho mặt mũi của Bạo Nha Giang chảy máu, đau đến mức quên cả kêu la.
"Qùy xuống!" Diệp Vô Phong gằn giọng quát một tiếng: "Nói mau, là ai sai khiến mày tổ chức nhiều người như vậy đến công trường gây rối hả?"
Bạo Nha Giang đúng là người yếu đuối, mới bị đánh mấy cái bạt tai như vậy mà đã lập tức kinh hãi, quỳ rạp trên mặt đất, thậm chó cong không dám ngẩng đầu lên: "Thưa anh là không có ai sai khiến cả, bọn họ chính là muốn sửa sang lại nhà cửa nên mới cần dùng một số thứ trên công trường, vì vậy bọn họ mới tự mình đi lấy."
Diệp Vô Phong đá một phát mạnh vào bả vai của Bạo Nha Giang làm cho anh ta ngã lăn xuống đất, miệng phát ra tiếng hừ hừ một lúc lâu mới đứng lên được, nhưng anh ta vẫn không dám tỏ ra kiêu ngạo trước mặt Diệp Vô Phong: "Thưa anh ơi, chuyện đám nông dân đó đến công trường thực sự là tự phát! Tôi thật sự không hề tổ chức cho bọn họ thật mà."
Diệp Vô Phong cầm một viên gạch từ trong góc tường, với biểu cảm vô cùng bình tĩnh anh kéo Bạo Nha Giang, sau đó túm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780195/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.