Liễu Sinh Bất Bại hạ lưỡi kiếm trong tay xuống thấp một chút, cười lạnh nói: "Mày chính là Diệp Vô Phong? Nghe nói mày tài giỏi lắm! Đàn em tâm đắc nhất của tao cũng chết trong tay mày, có đúng vậy không?"
Diệp Vô Phong nhìn thẳng vào mắt ông ta: "Ồ? Chúng ta còn có thù hận như thế sao? Ông nói ông muốn lấy đầu của tôi như thế! Được thôi, tôi tới đưa cho ông lấy, nhưng mà, còn phải xem ông có đủ bản lĩnh lấy đi hay không đã!"
Liễu Sinh Bất Bại cười như điên, đáp: "Chú em, chưa từng có ai dám khiêu khích ở trước mặt tao đâu! Nếu không phải vì bọn mày dùng chiêu trò, tao cũng đã duỗi tay vặn đầu mày xuống rồi, dùng thành ngữ của đám Trung Hoa tụi bây là "dễ như trở bàn tay" đó!"
"Được! Nếu là ân oán giữa chúng ta thì đừng làm liên lụy tới người khác. Thế này đi, hôm nay chúng ta thanh toán hết mọi thứ ở đây! Nếu ông có thể đánh thắng tôi thì cứ lấy đầu của chúng tôi mang đi, nhà máy năng lượng nguyên tử cũng cho anh tùy ý kích nổ! Còn nếu thua, ông phải nghe theo cách giải quyết của tôi, cũng đừng tiếp tục khua môi múa mép tự xưng là Binh Vương đệ nhất Châu Á gì gì đó nữa, sẽ bị người khác chê cười đó!"
Liễu Sinh Bất Bại cũng rất khâm phục lòng can đảm của người thanh niên trẻ tuổi này, ngẫm nghĩ có nên thật sự muốn đấu một trận với anh hay không.
Diệp Vô Phong phía bên này khẽ nhếch miệng, giễu cợt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780052/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.