Lần này Du Kinh Hồng chỉ dùng một bàn tay, một chưởng đẩy về phía trước, Mã Ngọc Đằng chống đỡ bằng cả hai nắm tay, thế nhưng dùng cả hai nắm tay cũng không ngăn cản nổi một bàn tay, một chưởng này của Du Kinh Hồng đẩy hai tay của Mã Ngọc Đằng ra đánh vào bả vai gã.
Cho dù là không đánh vào bộ phận quan trọng, thế nhưng lực đánh của một chưởng này quá kinh người, Mã Ngọc Đằng chỉ cảm thấy cả người chấn động, tim cũng sắp bị rung rớt ra rồi, gã miễn cưỡng chống được một hơi, không để cho tim của mình nhảy ra ngoài.
Có điều, không nhịn được mà phun một ngụm máu nóng đỏ cả miệng ra ngoài.
Mã Ngọc Đằng không muốn bỏ qua chuyện này, lại nói một chưởng này của Du Kinh Hồng, đã làm chấn thương các cơ quan nội tạng của Mã Ngọc Đằng. Gã cảm thấy hai chân mềm nhũn, trượt dần xuống, nếu như không phải có vách tường để dựa vào, nhất định sẽ ngã chổng vó.
Du Kinh Hồng không tấn công tiếp nữa, mà chỉ cười lạnh nói: "Trưởng phòng Mã, ông không cần phải nhường tôi, nếu như mà không phục, chúng ta bắt đầu lại lần nữa."
Mã Ngọc Đằng thầm mắng trong lòng: "Con mụ thối tha, ông đây đều bị cô đánh cho ọc máu rồi, còn có thể đánh một trận nữa sao?"
Triệu Vân Đồ và Vũ Kiến Cường cũng chạy tới: "Trưởng phòng Mã, anh không sao chứ?"
Mã Ngọc Đằng lau đi máu tươi bên khóe miệng, nói: "Còn chưa chết được. Ôi mẹ ơi, con đàn bà này ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2780014/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.