Lưu Trường Quân nghi ngờ rằng chất lượng của dụng cụ kiểm tra của mình có vấn đề, đi đến chỗ đồng nghiệp cầm một cái khác rồi lại đi đến bên người Diệp Vô Phong, lạnh lùng nghiêm mặt nói: "Cái dụng cụ vừa rồi có thể là có vấn đề rồi. Anh thổi lại một lần nữa. Nếu vẫn không kiểm tra được gì cả, tôi sẽ để anh đi." 
Diệp Vô Phong cười khinh bỉ nói: "Anh nói thật hay đùa thế? Dụng cụ kiểm tra của các anh tinh vi như vậy cơ mà, nói hỏng là hỏng được luôn sao? Thôi được rồi, để cho ông thực sự tin, tôi sẽ thổi lại thêm một lần nữa cho anh xem." 
Diệp Vô Phong tủm tỉm cười rồi thổi một hơi vào bộ dụng cụ kiểm tra nồng độ cồn thứ hai. Bộ dụng cụ thứ hai vẫn không hề cho phản ứng gì cả. Đội trưởng Lưu vò đầu bứt tai. 
Nhưng mà, Lưu Trường Quân hiển nhiên là chưa từ bỏ ý định, anh ta nghĩ rằng trong vấn đề này chính bản thân anh ta có thể nói là một chuyên gia, tài xế có uống rượu hay không anh ta chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra, chưa từng nhìn nhầm một lần nào cả. 
Hôm nay anh ta làm nhiều trò trước mặt đồng nghiệp như vậy, nếu như hôm nay vấp ngã, sau này nhất định sẽ trở thành trò cười của đồng nghiệp. 
Cho nên, đội trưởng Lưu đành liều, nói với Diệp Vô Phong: "Mời anh xuống xe, lát nữa hãy cùng đi đến bệnh viện để kiểm tra máu." 
Diệp Vô Phong hỏi: "Anh liên tục kiểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779957/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.