Người hai nhà càng tranh cãi càng kịch liệt, đúng vào lúc này, đột nhiên có người quát lên: "Đều câm miệng hết đi!" 
Giọng nói vô cùng xa lạ, mọi người quay đầu lại xem, tất cả đều giật nảy mình, chỉ thấy một gã đàn ông trung niên dáng vẻ hung ác, trong tay cầm một khẩu súng lục màu đen đang bắt ép bà cụ từ ngoài cửa bước vào. 
Diệp Vô Phong cũng bị kinh ngạc, nhìn kỹ thì người đang bắt giữ bà cụ chính là tên tội phạm lọt lưới Tiết Bảo Sơn. Làm sao cũng không nghĩ tới, tên trùm buôn lậu ma túy này sau khi chạy thoát lại không hề rời khỏi thành phố Tam Giang, mà lại lén lút tìm tới nhà mình, còn bắt giữ bà cụ. Diệp Vô Phong không hiểu ông ta muốn làm gì? 
Thấy Tiết Bảo Sơn cầm súng, những người ở đây đều bị dọa sợ mất mật, Tiết Bảo Sơn nhìn Diệp Vô Phong, lại nhìn Lâm Thư m rồi cười mỉa một cái: "Cô hai nhà họ Lâm, con rể nhà họ Lâm, các người thiệt là giỏi, đóng giả bác sĩ trà trộn vào trong mỏ đồng của tôi, giúp đỡ cảnh sát hốt trọn hang ổ của tôi, làm hại vợ tôi bị bắt đi ngồi tù. Anh em của tôi chết oan chết uổng. Ngày hôm nay tôi đến đây chính là để tìm các người báo thù." 
Nghe Tiết Bảo Sơn nói thế, Lâm Kiến Ba lập tức kêu lên: "Bà nội, bà có nghe thấy không? Đều là chuyện tốt do Diệp Vô Phong làm mà ra, liên lụy tới mọi người." 
Sắc mặt bà cụ u ám không nói gì. Tiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779839/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.