Diệp Vô Phong hơi do dự nói: "Thư m, trước mắt chúng ta còn chưa biết rõ ở mỏ đồng Hắc Phong Lĩnh có phải nơi ẩn náu của thổ phỉ hay không, khả năng gặp nguy hiểm rất là cao, tốt nhất vẫn là em đừng vội đi."
Lâm Thư m cười: "Vô Phong, em cũng đâu phải lấy một người chỉ biết ở ru rú trong nhà đâu mà. Có anh đi cùng bảo vệ em còn phải sợ cái gì nữa chứ?"
Lục Tuyết Lan nói: "Nhà mẹ đẻ của tôi ở trong làng có bác sĩ Triệu đúng lúc anh ấy có thêm hai người học trò đó, hai người hãy giả vờ là hai người học trò của bác sĩ Triệu, như vậy sẽ không khiến cho ban quản lý mỏ đồng để ý đến chúng ta."
Diệp Vô Phong nói: "Vậy làm phiền thím Lan báo tin trước cho bác sĩ Triệu, nhân tiện mượn giúp chúng tôi hai chiếc áo blouse trắng."
Lục Tuyết Lan nói: "Được thôi. Tôi và bác sĩ Triệu cũng quen biết nhau từ lâu rồi, tôi sẽ quay lại ngay, hai người cứ chờ tin của tôi."
Lục Tuyết Lan đi xe điện về nhà mẹ đẻ, lúc trở lại thì trời cũng đã tối rồi, bà ấy cũng thực sự mang về hai chiếc áo blouse trắng dài.
Diệp Vô Phong nói cảm ơn với Lục Tuyết Lan, sau đó rời đi cùng với Lâm Thư m đi thẳng gần năm cây số đến núi Hắc Phong.
Khi đã sắp đến núi Hắc Phong, Diệp Vô Phong tìm một chỗ nào đó yên tĩnh dừng xe lại, phía trước lại xuất hiện toàn là đường núi, xe không thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779811/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.