Nghe Diệp Vô Phong nói xong, trong lòng bà cụ có chút không thoải mái, lời nói lúc nãy của Lâm Kiến Ba nói rất có lý, hôm nay là ngày hai vị gia trưởng Mạc Tam Gia và bà cụ đàm phán với nhau. Một tên tiểu bối như anh, rất không có phép tắc rồi.
Chỉ là, trước mặt rất nhiều người, bà cụ không nổi giận với Diệp Vô Phong.
Lâm Kiến Ba thật sự không thể chịu đựng được, hét lên: “Diệp Vô Phong. Trong mắt cậu quả thực không coi trưởng bối ra gì hay sao. Đừng quên là, bà nội là người làm chủ của nhà họ Lâm. Khách sạn Hoàng Triều ban đầu cũng là của ông nội. Lúc ông còn sống đã chia cho Lâm Thư Âm. Mọi thứ của nhà họ Lâm, đều là do ông nội và bà nội cực khổ tranh giành mới có được. Cậu chẳng qua chỉ là một đứa con rể ăn nhờ ở đậu mà thôi. Ở đây chưa đến lượt cậu nói chuyện đâu? Cậu cút ra ngoài cho tôi.”
Mạc Tam Gia ho nhẹ vài tiếng, nói: “Mọi người bình tĩnh một chút. Xin hỏi vị này là con rể của nhà họ Lâm trong truyền thuyết đấy ư?”
Dù sao Mạc Tam Gia cũng là người có thân phận, mặc dù biết rõ Diệp Vô Phong bị mang danh là phế vật, nhưng mà ông ta không thể nói thẳng ra.
Diệp Vô Phong trả lời: “Tam Gia, chính là tôi, Diệp Vô Phong.”
Mạc Tam Gia gật đầu nói: “Hậu sinh khả úy, Diệp Vô Phong, cậu nói cho tôi nghe xem, chuyện ngày hôm nay nên giải quyết như thế nào?”
Mạc Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779753/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.