Lần này, cơ thể Diệp Vô Phong đập vào tường, sau đó bắn trở lại, đụng trúng người Phùng Nhị Bưu. Diệp Vô Phong cao 1m8 với Phùng Nhị Bưu cao gần 2m, so ra thế mà nom nhỏ bé đến lạ.
Phùng Nhị Bưu túm cổ áo Diệp Vô Phong, khinh bỉ nói: "Cái dạng này mà cũng đòi làm bảo vệ à? Cút!" Phùng Nhị Bưu vung tay, hất văng Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong quỳ rạp trên đất, mặt mũi nhăn nhúm cũng đủ dọa người, có vẻ một phát vừa rồi bị đụng không nhẹ.
Mặc dù Diệp Vô Phong bị đánh bại, nhưng nói gì thì nói, anh cũng là chồng cô. Nếu không phải ban nãy cô khích tướng anh, thì sao anh lại đi liều mạng với Phùng Nhị Bưu chứ? Cô rõ ràng biết anh không phải đối thủ của Phùng Nhị Bưu, vừa rồi thật sự không nên giễu cợt anh.
"Vô Phong, anh sao rồi?" Lâm Thư Âm chạy đến nâng Diệp Vô Phong dậy, mắt đỏ ngầu, áy náy hỏi.
Diệp Vô Phong ủ rũ đứng lên: "Thư Âm, anh không sao."
Tử Mạch mặt đầy thất vọng, cũng may cô kịp thời báo cho bạn trai của mình Chu Khải, giờ chắc anh đang trên đường tới.
Lâm Thư Âm khẽ cắn môi, nói với Phùng Nhị Bưu: "Phùng Nhị Bưu, anh đập phá khách sạn, còn đánh người, đúng là không coi luật pháp ra gì!"
Phùng Nhị Bưu ra vẻ ngang ngược hống hách, đắc ý dạt dào đáp lại: "Bà chủ à, thật ngại quá, là cô đắc tội với người không nên đắc tội."
Lầm Thư Âm tức giận nói: "Tôi không tin mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779666/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.