“Bà cụ, bà đợi một chút.” Diệp Vô Phong luôn im lặng đột nhiên nói chuyện: “Bà xưa này luôn là người theo chủ trương công tư phân minh! Dù nói thế nào, thì Thư Âm cũng đã có công giúp nhà họ Lâm ký hợp đồng với nhà họ Bạch. Lúc đầu là do chính miệng Lâm Kiến Ba hứa hẹn, nếu Thư Âm thật sự có bản lĩnh kia thì anh ta sẽ ở ngay trước mặt mọi người tuyên bố mình là phế vật! Về sau vị trí tổng giám đốc cũng nhường lại cho Thư Âm! Ngoài ra, sau này còn phải gọi Thư Âm bằng chị, bưng trà rót nước hầu hạ.”
Bà cụ nhíu mày, bà định đem chuyện này lấp liếm cho qua, ai ngờ Diệp Vô Phong lại không bỏ qua. Đặc biệt, thằng nhóc kia lại chụp cho bà cái mũ công tư phân minh, lần này nếu không công khai trừng phạt Kiến Ba e là không được.
Có một người trong nhà họ Lâm nói: "Kiến Ba lớn hơn Thư Âm tận 2 tuổi, gọi bằng chị thì làm sao mà gọi?”
Diệp Vô Phong lại nói: “Nhớ năm đó, lúc Đỗ Nguyệt Sanh lừng lẫy ở Thượng Hải, không ít chú bác trong gia tộc thấy anh ta cũng phải gọi một tiếng “Anh Sanh”. Chuyện này anh Sanh gọi là địa vị trong giang hồ!”
Lâm Kiến Ba cười lạnh: “Lâm Thư Âm sao có thể so sánh với anh Sanh chứ? Cô ta mà cũng đòi có địa vị trong giang hồ? Ở thành phố Tam Giang này chỉ có một mình Mạc Tam Gia mới có địa vị trong giang hồ.”
Mạc Tam Gia tên thật là Mạc Trường Hà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-o-re/2779646/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.