Trần Thư quay đầu, chỉ thấy một nam sinh mặc áo phông đen hai tay ôm ngực, nhìn về phía hắn. - Tự giới thiệu trước một chút, tạ hạ là Vương Mạnh! Vương Mạnh chậm rãi đi tới, trong mắt không có ý tốt. Mấy tên nam sinh cũng xúm tới, xắn tay áo lên, có chút cảm giác áp bách. Bắt nạt ở vườn trường tới? Trong nháy mắt Trần Thư liền nghĩ đến, thậm chí đã làm tốt các chuẩn bị. Đợt lát nữa ta hét lớn một tiếng rồi bỏ chạy? Hay là trực tiếp nhanh chân bỏ chạy? - Nơi này là lớp ngự thú năm, ta hy vọng ngươi không được làm đau đầu, miễn cho ảnh hưởng mọi người học tập, nếu không đừng trách ta khách khí. Khuôn mặt Vương Mạnh mang theo hung ác, tới gần Trần Thư. - Gì? Ảnh hưởng mọi người học tập? Trong nháy mắt Trần Thư ngây ngẩn cả người. Có thể nói là quả sững sờ dưới tán cây sững sờ, ta và ngươi ở trước cây sững sờ. Vậy mà là cảnh cáo hắn không được ảnh hưởng lớp học tập, đây là tình huống gì? Tư tưởng giác ngộ của học sinh lớp ngự thú cao tới loại trình độ này rồi sao? - Nghe rõ chưa? Vương Mạnh nhíu mày, lặp lại một lần nữa. - Hiểu được, ta hiểu rõ. Trần Thư vội vàng gật đầu, vô cùng nghe lời. - Vậy là tốt rồi, ta là lớp trưởng lớp ngự thú năm, nếu người ở lớp còn lại bắt nạt ngươi, bất cứ lúc nào cũng nói cho ta biết. Vương Mạnh gật đầu, đổi thành bộ dáng trượng nghĩa. Hiển nhiên, giả vờ hung ác đối với hắn mà nói rất mệt. Ban đầu còn tưởng rằng là một trận đánh nhau ẩu đả ác liệt, kết quả là khích lệ đến từ học bá.
Trần Thư lắc lắc đầu, chuẩn bị về nhà tu luyện lực ngự thú. Thời gian tu luyện buổi tối là tự do, trường học sẽ không cưỡng chế mọi người tu luyện. Nhưng cho dù là thân phận học sinh gì đều sẽ ngoan ngoãn tự giác tu luyện. Thành tích văn hóa ngự thú sinh có thể kém, nhưng cấp bậc ngự thú tuyệt đối không thể thấp, đây là chỉ tiêu quan trọng nhất để thi vào đại học. Học phí lớp ngự thú năm mỗi năm đều là mấy vạn khối, trong đó còn không bao gồm các loại chi phí thêm vào. Học sinh gia đình bình thường đương nhiên cần liều mạng tu luyện, sau này mới trở nên nổi bật, không làm thất vọng sự trả giá của gia đình. Mà người của đại gia tộc chỉ biết càng liều mạng tu luyện, lấy những thứ này làm cho gia tộc không ngừng phát triển, thuận lý thành chương kế thừa tài sản. Trần Thư đạp xe đạp công cộng, lắc lư về tới nhà. Hắn tùy ý và cơm hai cái, bắt đầu không kịp chờ tu luyện lực ngự thú. Phương pháp tu luyện có thể nói toàn dân đều biết, nhưng có thiên phú hay không phải xem bản thân. - Đứa nhỏ này... Mẹ Trần Thư lắc lắc đầu, không nghĩ tới con mình phấn khởi như vậy. Trần Thư ngồi giữa phòng ngủ, đầu óc trống rỗng, muốn cảm giác linh lực trong thiên địa. Qua hai giờ. Hắn vẫn ngồi như cũ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm cái gì đó. - Linh lực thiên địa mau mau đến, linh lực thiên địa mau mau đến... Cuối cùng hắn buông tha, đã hoàn toàn nằm ngửa. - Tu luyện thế này cũng quá khó. Trần Thư thở dài, khó trăng Ngự Thú Sư cao cấp có địa vị trong xã hội cao như vậy. Không phải mỗi người đều có tính nhẫn nại để tu luyện. - Không có thiên phú tu luyện ta chỉ có thể dựa vào hệ thống. Vài lần lựa chọn đơn giản khiến cho hắn trở thành Ngự Thú Sư cấp một, tương đương với người khác khổ tu nửa năm. Trải qua ưu đãi, hắn đã không có kiên nhẫn tu luyện. - Mẹ, ta ra ngoài một chuyện.
- Làm gì? - Làm đề lựa chọn. - ??? Trần Thư không để ý nghi hoặc của mẹ, nhanh chóng rời khỏi nhà. - Nếu lúc tu luyện Ngự Thú Sư sử dụng nền móng nước thuốc, tốc độ sẽ tăng lên không ít, không bằng đi xem, thuận tiện có thể thử thời vận. Trần Thư đạp xe, đi về hướng vị trí trung tâm chợ. Ban đêm trung tâm thành phố Nam Giang đèn đuốc sáng trưng, đám người nối liền không dứt, không có bất kỳ khác biệt gì với thế giới bên trong ký ức Trần Thư. Mặc dù chỉ là một thành phố nhỏ, nhưng vẫn có vẻ vô cùng phồn hoa như cũ. - Bách hóa ngự thú. Trần Thư đi tới một tiệm bách hóa trong thành phố, trong đó bán ra các loại vật phẩm của Ngự Thú Sư. Dược dịch Hàn Băng hạ phẩm: Có thể tăng một chút khế ước linh thuộc tính Hàn Băng lên một chút, có tác dụng với khế ước linh từ cấp một đến ba. Giá bán: Năm ngàn! Dược dịch Hỏa Diễm hạ phẩm: ... Dược dịch Đại Lực hạ phẩm: ... - Xin chào tiên sinh, xin hỏi cần gì ạ? Một tên bán thành viên đi tới. Mặc dù Trần Thư chỉ là Ngự Thú Sư cấp một, nhưng là tiền đồ vô lượng. Ngay tại lúc Trần Thư chuẩn bị mở miệng, trước mắt hắn lai xuất hiện ba lựa chọn. [Chọn 1: Cho đối phương biết, ta không có tiền, chỉ là tới góp vui một chút. Hoàn thành ban thưởng: Thể trọng của Slime tăng thêm 1%.] [Chọn 2: Vẻ mặt hào phóng nói: "Tất cả ta đều muốn!" Hoàn thành ban thưởng: Hai bình dược dịch Đại Lực hạ phẩm. Chú thích: Có tính nguy hiểm nhất định!] [Chọn 3: Cho đối phương biết, mình muốn học chế dược, không biết làm thế nào để có phương pháp? Ban thưởng: Lực phòng ngự của Slime tăng thêm 1%.] Trần Thư thật không nghĩ tới mua đồ cũng có thể phát động lựa chọn. Người thường hiển nhiên sẽ chọn cái thứ nhất, sẽ không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]