- Hì hì…
- Khà khà khà khà…
Một trận tiếng cười vô cùng kỳ quái truyền ra.
Tất cả mọi người trong phòng học đều nhìn ra phía sau, trên mặt treo nét quái dị.
Một tên nam sinh đang tựa đầu nằm lên trên bàn, trong miệng không ngừng phát ra tiếng cười kỳ quái, thân thể cũng càng run rẩy, để lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn.
- Trần Thư!
Sắc mặt của lão sư ở trên bục giảng lập tức đen lại, hắn lạnh giọng mở miệng nói.
Nhưng cũng chỉ có mỗi tiếng cười “hì hì” đáp lại hắn.
Chủ nhiệm lớp Lý Viễn cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà cầm một viên phấn viết trong tay trực tiếp ném về phía Trần Thư.
Vút!
Quả nhiên, viên phấn vô cùng chính xác đập phải Trần Thư... bạn cùng bàn của hắn.
- Lý lão sư... ta…
Vẻ mặt của Trương Đại Lực vô cùng ủy khuất, hắn ta đây là ngồi không mà cũng trúng đạn sao?
- Đánh thức Trần Thư dậy!
Lý Viễn cũng mặt không đổi sắc.
- Trần Thư! Trần Thư!
Trương Đại Lực chỉ có thể làm theo, không ngừng vừa đẩy vừa gọi bạn cùng bàn của hắn ta.
- Đừng ồn ào... hì hì hì…
Nào biết Trần Thư vẫn đong đưa lấy thân thể y nguyên như vậy, còn kèm theo đó là tiếng cười hèn mọn.
Nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt Lý Viễn càng ngày càng đen, mắt thấy sắp muốn nổi giận rồi.
Trương Đại Lực biết hắn ta cần phải làm gì đó.
- Ra về rồi…
Trương Đại Lực nói nhẹ một câu.
- Đi!
Trần Thư gần như là phản ứng theo bản năng, thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-lua-chon-ngu-thu-su-nay-co-uc-diem-du-doi/231676/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.