Trần Thư nói:
- Chỗ của ngươi có Đại Lực Hoa không?
- Có đó, hai vạn một bông, trong kho tổng cộng có bốn bông.
- Vậy lấy cho ta bốn phần dược liệu bào chế Đại Lực Dược Tề.
Trần Thư mở miệng nói.
- Cái này là mười vạn tệ, ngươi có nhiều tiền như vậy ư?
Người bán hàng mặt đầy nghi ngờ.
Giá trị của Đại Lực Hoa là hai vạn, còn lại bào chế thuốc khoảng chừng là năm ngàn.
Trần Thư liền lấy Đại Lực Dược Tề từ trong túi đeo lưng cầm ra ngoài, ước chừng bốn mươi tám bình, bày biện ngăn nắp ở trước mặt.
- Mẹ kiếp, ngươi không phải đi ăn cướp của công ty Dược Dịch 666 đấy chứ?
- Ta đặc biệt là thanh niên tốt theo gót Miêu Công, ngươi coi ta là tội phạm sao? Đổi cho ta bốn phần dược liệu, còn thừa liền đổi thành Hoa Hạ tệ.
- Hiểu rồi, hiểu rồi, chợ đen nhận hàng không nhìn lai lịch.
Người bán hàng lập tức cất hết toàn bộ lấy Đại Lực Dược Tề vào.
- Không ngờ lại rẻ như vậy.
Trần Thư vốn tưởng rằng là năm ngàn tệ một bình, nhưng đó là giá bán của cửa tiệm.
Nếu như là bản thân bán ra, thì tự nhiên sẽ được giảm giá.
Đáng tiếc hắn không có giấy chứng nhận Dược Tề Sư, bằng không đi đến cửa tiệm chính quy ở trung tâm thành phố bán ra, giá cả sẽ cao lên không ít.
- Tiểu ca, đây là bốn phần dược liệu, đây là bốn vạn bốn ngàn tệ, ngươi kiểm tra lại một chút đi.
Người bán hàng liền nhanh chóng đi ra ngoài.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-lua-chon-ngu-thu-su-nay-co-uc-diem-du-doi/1018216/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.