Phương Chính tra xét nhưng văn nhân tao khách ngất xỉu.
"Bọn họ trúng tà thuật."
Lạc Phong liếc mắt một cái rồi không nhìn nữa.
"Không chết được nhưng tâm hồn sẽ tổn hao nhiều, tóm lại là... cần được nghỉ ngơi tốt."
Nói xong.
Áo choàng trên người Lạc Phong bay bay, cả người cuồn cuộn huyết khí, sau lưng huyễn hóa ra võ tướng huyết sắc rong ruổi sa trường, khí huyết đọng lại, hóa thành áo giáp màu đỏ máu chân thật trên người Lạc Phong.
Rút trường đao, đập xuống.
"Đốt!"
"Tỉnh lại!"
Ông ta quát lên một tiếng, như tiếng gầm của thiên thần.
Những văn nhân còn ngất xỉu sợ hãi như bị trấn hồn, rối rít tỉnh lại.
Phương Chính nhìn Lạc Phong uy vũ như thế, trong mắt toàn là hâm mộ.
"Võ tu Ngũ phẩm, hóa giáp, tà sát mau tránh!"
...
La Hồng ngủ một đêm.
Khoan thai tỉnh lại, ánh đèn dầu trong phòng nhẹ nhàng lay động.
Vươn tay sờ vệt máu trên vai, bất ngờ phát hiện vết thương đã khép lại, bắt đầu đóng vảy...
"Thể chất ta tốt vậy cơ à?"
"Không thể nào, chắc là dùng thuốc chữa thương thượng hạng thôi."
Dựa vào giường gỗ lê vàng, vặn cổ, xương cốt kêu răng rắc.
"Lần này quá nguy hiểm, một bước đi nhầm, có lẽ người phải chết là ta."
"Tu hành, quả là rất nguy hiểm."
Giờ phút này nhớ lại, La Hồng có chút nghĩ mà sợ.
"Phải mau mạnh mẽ hơn mới được..."
"Cái thế giới này, còn nguy hiểm hơn tưởng tượng nhiều."
La Hồng hít sâu một hơi.
Hắn lấy Thanh Đồng Tà Lệnh và sách da người ra.
Lần này thu hoạch được không ít, đầu tiên là hấp thu được sát khí của Hồ Chỉ Thủy, đan điền lại tăng sức chứa. Thứ hai, Hắc Thiết Tà Lệnh tiến hóa thành Thanh Đồng Tà Lệnh. Còn ngưng tụ được tà ảnh của Hồ CHỉ Thủy.
Ba cái lợi, không lớn lắm nhưng cũng không phải nhỏ.
Thực lực La Hồng chắc chắn có tăng.
Có điều, điều La Hồng mong đợi nhất là sách da người.
Hồ Chỉ Thủy bị hắn nhắm là mục tiêu, dù lần này hội văn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng... La Hồng có cảm giác, hắn nhất định có thể tăng lên rất nhiều tội ác.
Dẫu sao, đối với Hồ Chỉ Thủy mà nói, La Hồng... là nhân vật phản diện thích xen vào chuyện người khác.
Nhẹ nhàng vuốt ve sách da người.
Trăng tựa sương bạc, xuyên qua cửa sổ gỗ khắc hoa, chiếu lên người La Hồng đang tựa ở đầu giường, có phần mờ mịt như trích tiên.
Từ từ thở ra một hơi.
La Hồng đè xuống kích động và mong đợi, mở sách da người.
Nhân vật: La Hồng
Tội ác: + 44
Đăng cấp: 1
Danh xưng: Tiểu Phôi Đản
Chủng tộc: Nhân tộc (người phàm)
Công pháp tu hành: “Vong Linh Tà Ảnh” (tàn),“Kiếm khí quyết”.
Lật ra trang giao diện của cuốn sách da người, ngay từ cái nhìn đầu tiên La Hồng đã thấy cột tội ác, cuối cùng cũng chuyển từ âm sang dương. Trong khoảnh khắc, La Hồng có xúc động muốn rơi nước mắt.
Thật không dễ dàng gì, là lần đầu tiên từ lúc có được quyển sách da người đến giờ.
Hắn cuối dùng cũng duy trì được tội ác ở mức dương.
Cuối cùng hắn cũng lấy lại được phẩm giá vốn thuộc về nhân vật phản diện nhỏ bé của mình.
Nếu La Hồng nhớ không sai nguyên bản tội ác của hắn là -56, nói cách khác lúc này hắn giết Hồ Chỉ Thủy, phá hủy kế hoạch tội ác của Hồ Chỉ Thủy nên tăng thêm +100.
Bởi vì nhắm vào mục tiêu là Hồ Chỉ Thủy nên tội ác tăng gấp đôi, hay nói cách khác lợi nhuận ròng tội ác của La Hồng là +50.
La Hồng vui vẻ, thư thái, cảm thấy cả thế giới đều trở nên đáng yêu.
Hắn cuối cùng cũng tìm ra cách thức chính xác nhất để mở ngón tay vàng mở rồi.
Lật đến trang nhật ký của nhân vật phản diện.
Hôm nay hắn trở thành nhân vật phản diện của Hồ Chỉ Thủy.
“Lịch Đại Hạ, ngày hai mươi tháng sáu, trời nắng.”
Hôm nay, ta tham dự Văn Hội Thanh Hoa, Hồ Chỉ Thủy bị vạch trần thân phận tà tu, ta cản trở gã, phá hủy kế hoạch của gã, cuối cùng giết ngược lại gã, Hồ Chỉ Thủy chết không nhắm mắt.
“Sự kiện nhật ký này, tội ác +50, kích phát mục tiêu đã được nhắm đến, tội ác nhân đôi.”
Lần viết nhật ký này La Hồng rất vừa lòng.
Từ trong vui sướng vì tội ác cuối cùng đã được khôi phục lại số dương, La Hồng chú ý tới một việc khác. Hắn nhìn về cột cảnh giới, thấy cột cảnh giới cũng đã thay đổi. Nguyên bản tu vi tội ác của hắn là Cửu phẩm [Tụ sát], được sửa lại tăng lên thành [Sát Châu] Bát phẩm!
“Ta trở nên mạnh hơn rồi!”
Mắt La Hồng lập tức sáng lên.
Ta được thăng cấp!
Nguyên nhân có lẽ do đan điền được mở rộng chăng?
La Hồng trầm tư suy nghĩ một lúc.
Đan điền mở rộng là do sau khi hấp thụ sát khí của hai Bát phẩm là Huyết Linh Cơ và Hồ Chỉ Thủy mới bành trướng như vậy. Nói cách khác tu vi của La Hồng tăng lên là do giẫm lên vai của hai kẻ Bát phẩm kia.
Sát Châu cảnh, tụ sát thành châu!
La Hồng ngồi xếp bằng trên giường gỗ lê vàng, trong lòng tràn ngập kích động, bắt đầu thi triển công pháp “Vong Linh Tà Ảnh”. Khí Nhân Sát trong cơ thể nhanh chóng khởi động, trong đan điền của La Hồng hội tụ thành vòng xoáy. Nhưng rất nhanh sắc mặt La Hồng thay đổi, lực hút của vòng xoáy trong đan điền càng lúc càng lớn, thậm chí hắn có cảm giác không dừng lại được.
Tốc độ phun trào của nhân sát trong cơ thể không bì kịp tốc độ tụ sát thành châu.
Sắc mặt La Hồng hơi đổi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, lực hút này không chừng còn có thể hút luôn sinh mệnh lực của hắn!
“Cái thứ công pháp hàng chợ này!”
La Hồng tức giận thầm mắng trong lòng.
Quả nhiên, việc lựa chọn đúng công pháp tu hành là rất quan trọng, hắn mà không cẩn thận, rất có khả năng sẽ phải bỏ mạng vì công pháp này.
Nhưng may mắn La Hồng nhớ ra gì đó.
Hắn lấy phần thưởng giải khuyến khích lần trước, tụ sát đan chất lượng kém.
Hắn đổ toàn bộ đan dược trong bình ra, bịt mũi đổ một mạch vào vào miệng.
Tính mạng đang nguy cấp đâu còn để ý được gì khác, cho dù là mùi đậu phụ thối cũng phải nuốt vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]