Trong khoảng sân trong của La phủ.
Trần Tổng Quản nhìn hai con cá chép đỏ đang lắc lư trong hồ mà không khỏi mỉm cười.
"Người đời phỉ báng ta, ức hiếp ta, sỉ nhục ta, khinh thường ta, lấn át ta ... Ta sẽ giết sạch hết?"
Trần Tổng Quản lẩm nhẩm trong miệng, không nhịn nổi nụ cười.
"Nửa câu đầu còn quen thuộc, chứ nửa câu sau, chỉ sợ là công tử đoán mò."
Ông cầm chén trà nóng lên nhấp một ngụm, nhấm nháp lá trà trơn trượt trong miệng, có vị đắng chát nơi đầu lưỡi.
Ông nhẹ nhàng vuốt ve cổ kiếm Địa Giao bị quấn bằng vải trắng, Trần Tổng Quản dựa vào trên ghế bành, ngẩng đầu nhìn về phía Huyện An Bình bên ngoài.
Ý cười nơi ánh mắt từ từ tắt dần.
……
Lạc Hoa Viện.
Ông lão không tiếp tục ngồi trên ghế xích đu nữa, mà đứng dậy đứng trước cửa sổ.
"Đại nhân, tin tức truyền về!"
"Đại nhân đúng là liệu sự như thần, đối mặt với sự chỉ trỏ của hàng ngàn người, lời chửi rủa của nho sinh, Lạc Hồng công tử vậy mà dám trực tiếp vung đao, giết mấy chục nho sinh, mấy chục người bình dân! Máu tươi nhiễm đầy phố, chặn lại miệng người đời! Lạc Hồng công tử khiến thế nhân lạc hồng! Thật quá hung tàn!"
Ngoài cửa, tiểu đồng phi nước đại trở về, bẩm báo với vẻ mặt kinh ngạc và không thể tin nổi.
Ông lão quay lại, vẻ mặt tràn đầy sự bình tĩnh, dường như đã đoán trước được.
"Tuy rằng lão phu không bằng Viện trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-ke-phan-dien/2791061/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.