Nhưng Yêu Tử Yên dù sao cũng đã du lịch ở Thiên Lan đại lục một thời gian dài như vậy, nhanh chóng khôi phục lại tâm trạng.
"Các ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ là một người bạn của ông chủ, ở nhờ trong này một đêm mà thôi." Yêu Tử Yên cười nói.
"Ha ha, hiểu mà hiểu mà, chúng ta đều hiểu cả!"
Ba người Ngụy Khinh Trúc cười ha hả, đồng thời vẫn không quên nháy mắt ra hiệu với Lạc Xuyên.
Yêu Tử Yên: …
"Tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào?" Lạc Xuyên biết, đến lượt hắn ra sân rồi.
Nghĩ lại cảnh tượng tối hôm qua, trong đôi mắt Yêu Tử Yên xuất hiện một chút gợn sóng không dễ dàng phát hiện.
"Rất tốt, cảm tạ ơn thu nhận của ông chủ." Yêu Tử Yên trịnh trọng nói lời cảm ơn.
Lạc Xuyên thản nhiên gật đầu.
"Trong cửa hàng hơi vắng vẻ." Sau đó Lạc Xuyên lầm bầm nói.
Lạc Xuyên cảm thấy, nếu bản thân cứ tiếp tục lười biếng như vậy, đừng nói là một tháng, cho dù là ba tháng hắn cũng không hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống!
Nói đi cũng phải nói lại, hôm qua người tên Bạch lão kia quay về hoàng cung, hẳn là cũng nói lại lời của mình với Thiên Tinh Đại Đế hành tung thần bí kia chứ? Đã qua một ngày rồi, sao vẫn không thấy có người của hoàng thất đến đây?
Ngụy Khinh Trúc: ?
Tống Thu Ảnh: ?
Lâm Uyển Sương: ?
Ngay cả Yêu Tử Yên cũng mang vẻ mặt đầy nghi ngờ nhìn Lạc Xuyên, không rõ vì sao hắn lại đột nhiên nói ra lời này.
"Ông chủ, ngươi nói cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-dai-diem-truong/4218472/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.