Nghe thấy có giọng nói truyền đến bên tai, Lạc Xuyên chậm rãi mở mắt ra, quan sát thanh niên kia.
Hắn ta mặc một bộ cẩm phục màu đen, thêm một cái quạt xếp đầy cợt nhả.
Thực lực của lão già bên cạnh cũng không phải tầm thường, là Vấn Đạo ngũ phẩm.
Là công tử ca trong thế lực lớn nào sao? Lạc Xuyên thầm đoán trong lòng.
"Không bán." Lạc Xuyên lắc đầu, thản nhiên nói.
"Một trăm linh tinh!"
Trong suy nghĩ của thanh niên, một trăm linh tinh đối với tên người thường trước mắt này mà nói, đã là một khoản lớn mà cả đời cũng khó có được.
Lạc Xuyên im lặng, chẳng qua từ hàng mày hơi chau lại của hắn kia, hiển nhiên là hắn đã có chút mất kiên nhẫn.
"Một ngàn linh tinh!"
Thanh niên lại nói lần nữa, đẩy giá lên gấp mười lần.
Lạc Xuyên dứt khoát không để ý đến cái tên không biết từ đâu đến này, tiếp tục nhắm mắt nằm trên ghế phơi nắng.
Thanh niên thấy vậy, dường như nghĩ đến điều gì đó, trên mặt xuất hiện một nụ cười khẩy.
"Ông chủ, đây không phải là cửa hàng à, sao lại không thấy có hàng hóa gì thế?" Thanh niên nhìn vào trong cửa hàng, nói.
"Đồ đều ở bên trong, tự nhìn đi." Lạc Xuyên nằm trên ghế, đến mắt cũng không mở, nói: "À đúng rồi, lấy hàng hóa rồi đặt linh tinh lên quầy, mỗi người chỉ có thể mua mỗi loại một món."
Bởi vì thái độ của Lạc Xuyên, trong lòng thanh niên đã có một chút tức giận.
Hắn ta lạnh lùng liếc mắt nhìn Lạc Xuyên một cái, giống như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-dai-diem-truong/4218452/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.