Chương trước
Chương sau
- Ấy ấy không được, đây là một món đồ rất quan trọng, à à, là di vật của thầy tôi… mong cô trả lại!

- Cuộn giấy này làm bằng tài liệu quý giá như vậy đương nhiên rất quan trọng rồi, nhưng phải xem anh lựa chọn như thế nào đã. Có điều bây giờ tôi cần một viên ngọc trai, anh có thể kiếm được một viên trong hai ngày kế tiếp không?

- Hệ thống nhắc nhở: Katarina yêu cầu nhiệm vụ “Trong hai ngày tìm một viên ngọc trai”, có tiếp nhận không?

- Hệ thống nhắc nhở: Bãi biển gần quần đảo Hoang dại có rất nhiều ngọc trai, nhưng cũng có rất nhiều cá sấu và các loài bò sát khổng lồ khác. Cực kì nguy hiểm!

Vãi nồi! Muốn dùng cuộn giấy thần thánh để ép ca nhập bọn sao! Nhưng người dưới mái hiên chẳng lẽ không cúi đầu được sao? Đại Phi bất đắc dĩ đành phải đồng ý.

- Đúng rồi, trước khi lên đường, anh có thể đến tiệm trang bị sửa chữa, thay đổi vũ khí, trang bị. Đề nghị anh nên ghé qua đó một lần! Hòn đảo đó cũng không phải chỗ tốt đẹp gì đâu, vậy nhưng tôi tin rằng một người đàn ông có thể đơn độc đánh chết cá mập trắng lớn sẽ không bó tay vì nhiệm vụ cỏn con này chứ?

- Nhưng tôi không có tiền…

- Xì, đi tiệm của Barak ý, hắn ta cướp cá mập trắng của anh, cho nên bất kể anh lấy cái gì hắn ta cũng không để ý đâu. Chuẩn bị xong thì ra bến cảng, có một con thuyền nhỏ đã chờ sẵn rồi đấy! Hi vọng anh không làm tôi thất vọng, nếu không…

- Được rồi!



Đi ra khỏi quán rượu, Đại Phi tức giận, thầm đem nữ cướp biển bạch bạch bạch 100 lần lại 100 lần! À, là vả mặt nhé, không phải cái các bạn đang nghĩ đâu!

Làm thế nào bây giờ? Cuộn giấy quan trọng hơn hay tương lai của ca quan trọng hơn? Tương lai nghe xa xôi quá, nhưng cuộn giấy thì ngay trước mặt rồi!

Vậy thì làm cướp biển! Thu cuộn giấy trí tuệ về! Quyến rũ nữ anh hùng truyền thuyết này! Sau đó bán tài khoản! Một cái nhân vật có hai nghề, hai năng khiếu, có thuyền lớn, có anh hùng sử thi lẫn truyền thuyết, bán chí ít cũng mấy triệu rồi chứ? Mấy cái Guild to chắc sẽ không kỳ thị tài khoản cướp biển đâu nhỉ?

Đại phi cảm thấy quyết tuyệt, lập tức lên đất liền (*đăng nhập) trang web xem xét trước mắt giá thị trường.

Đại Phi quyết chí, lập tức mở diễn đàn lên, xem giá thị trường!

Vừa mới vào diễn đàn, đập vào mắt hắn là hai cái chủ đề cực nóng!

- Chúc mừng phòng công tác Huyết Hải đã kí quyết định hợp tác với Guild Dragonslayer!

- Phòng công tác Huyết Hải ban bố lệnh truy nã người chơi rác rưởi Đại Phi, gặp một lần giết một lần! Ai phát hiện hành tung của hắn sẽ được thưởng 100 tệ!

Ối thần linh ơi! Hóa ra thằng ranh này có lai lịch không vừa đâu! Còn có thể hợp tác với cái gã bị bệnh trĩ kinh niên kia!

- Khẩu hiệu của phòng công tác Huyết Hải là: Truy nã toàn bộ server, giết về cấp 0; giết rơi toàn bộ trang bị, rút gân lột da, giết đến khi nào hắn bỏ trò chơi thì thôi, chỉ áp dụng với tài khoản! Báo cáo tin tức có thưởng, giết cũng được thưởng…

Chỉ áp dụng với tài khoản, như vậy ca có bán nổi tài khoản nữa không? Cho dù bán được cũng sẽ bị ép giá thảm thiết, đáng lí một triệu giờ bán chắc không nổi mấy chục nghìn! Hoặc giả như Huyết Hải Cuồng Đào sai người giả danh mua lại tài khoản của ca với giá thấp, thế là ca tự dưng đi làm thuê cho nó rồi.

Hừ! Coi như mày giỏi! Ca đúng là sợ đấy! Cũng được, coi như mày nhắc nhở ca, thôi ca không bán tài khoản nữa! Thế nhưng không bán thì làm gì bây giờ? Chẳng lẽ thật sự phải làm cướp biển?

Bỗng nhiên Đại Phi ngẩn người.

Hẻ hẻ…! Vì sao nàng ta lại cho ca nhiệm vụ? Chẳng lẽ là một dạng thử thách để thuê anh hùng sao? Nhưng ca chưa đáp ứng đủ điều kiện của cô ta mà? Tại sao cô ta lại cho ca phần nhiệm vụ phía sau? Tức là Katarina đã xác định ca chắc chắn sẽ làm cướp biển? Không không không, không thể nào, người ta là NPC, NPC phải theo quy trình logic đấy.

Chẳng lẽ không nhất thiết phải làm cướp biển? Hoặc cái nhiệm vụ này thực ra không phải thử thách gì?

Xùy, ca cũng chẳng có lựa chọn nào, đi bước nào hay bước nấy vậy.



Tiệm của Barak rất dễ tìm, vì tiệm của hắn gọi là “Cửa hàng Barak”.

Nhìn qua điếm tên trên chiêu bài mấy chữ, đại phi lông mày nhảy dựng, liền cái loại này râu quai nón đều nhận ra chữ, Katarina hội (sẽ) không biết chữ? Nàng không phải là cố ý trêu chọc ta đi?

Nhìn qua tên cửa tiệm, Đại Phi nhướn mày, đến cái gã râu quai nón này còn biết chữ, vậy mà Katarina lại không biết chữ sao? Cô ta cố ý trêu ca sao?

Đại Phi tiến vào trong tiệm, các loại vũ khí trang bị đồ vật nằm la liệt khắp nơi, giống như một kho chứa vậy. Cửa hàng này to thật! Không cần phải nghĩ, chắc chắn toàn là đồ ăn cướp được, đem tẩu tán ngay tại đây. Vậy ai là khách hàng nhỉ?

- Làm sao? Có mấy gã trông cửa hàng đang ngồi đánh bài hất hàm hỏi.

Còn có nhân viên bán hàng nào có thái độ bố láo hơn được không?

- Là quý cô Katarina bảo ca tới mua… à cầm ít đồ.

- Xì! Tự lấy!

Đám cướp biển nguýt một cái, sau đó quay lại chiếu bạc.

Đại Phi ngạc nhiên, thế thôi hả? Mặc kệ ca? Để ca tự lấy? Vãi nồi, cô ta lại nói đúng rồi nè. Đại Phi thuận tay nhặt một thanh kiếm dài bên cạnh lên, chợt giật mình!

- Kiếm thép to bản sắc bén: +10 công, +5 sát thương, -1 tốc độ đánh, độ bền 87/120.

Ối thần linh ơi! + 10 công luôn! Đừng dọa tè ca chứ! Rõ ràng còn có hàng tốt này, đây đúng là của trên trời rơi xuống này! Đây mới gọi là Thiên Đường chứ! Oa ha ha ha, ca nhặt mấy trăm món, sau đó đem về bán là giàu to rồi!

- Không cần thì bỏ lại! Một gã cướp biển cảnh cáo.

Ặc! Hóa ra vẫn có giới hạn à! Đại Phi hậm hực buông thanh kiếm xuống, cười hỏi.

- Xin hỏi, ở đây có đủ bộ linh kiện xe bắn tên không?

- Không, không bán xe tên!

Xí! Lại còn bày đặt giấu hàng, không có xe tên thì làm cái vẹo gì giờ, ca chỉ dựa vào xe tên để ăn cơm thôi! Đến xe tên cũng không sửa được, đúng là cái loại mạt hạng, bảo sao tương lai chỉ có u ám với tăm tối!

- Thế còn mũi tên thì sao? Chí ít cũng phải có mũi tên chứ?

- Hòm đỏ kìa, có 100 mũi!

Cũng được, đạn dược coi như không phải lo. Đại Phi cất cẩn thận đám mũi tên xong liền dạo một vòng quanh kho. Không có cây thương nào, quả nhiên ra biển chỉ có thằng ngu mới dùng thương. Còn những thứ khác, như mũ giáp, áo giáp da, găng, dây lưng, giầy da đều đã chọn xong, tổng cộng tăng thêm 30 điểm phòng thủ. Cuối cùng cái áo giáp da rách nát của Juan cũng được về hưu rồi. Có điều trang bị cho dù có cùi bắp đến mức nào đều có thể bán được, bởi vì người chơi lãnh chúa sẽ thu mua sau đó phân phát cho binh lính của mình.

30 điểm phòng thủ, tương đương với thiên thần đấy, giả sử gặp phải bộ xương khô công 0, như vậy sẽ được giảm 60% sát thương, thật là kinh khủng! Tóm lại, chỉ cần không gặp phải Boss, ca vẫn có thể xoay sở được.

- Xong chưa? Nhanh biến đi!

Vãi nồi, trông thì có vẻ như không quan tâm, nhưng thực ra mắt sáng như cú vọ! Ca muốn lấy thêm một món cũng không được.

Đại Phi lưu luyến rời đi cửa hàng. Cảm giác nhặt đồ không cần trả tiền này thật là tuyệt vời! Vậy nhưng nó cũng thể hiện một vấn đề, đó là cướp biển cướp được đồ xong không thể tẩu tán tang vật được, chỉ có thể đem thứ tốt vứt quăng quật ở đây. Các bạn đã thấy tương lai của lũ cướp biển u ám như nào chưa?

Bỗng nhiên Đại Phi bừng tỉnh! Đây là một cơ hội nhỉ? Nếu như quan hệ của ca với chúng đủ tốt, ca có thể giúp chúng thủ tiêu tang vật chứ? Liệu ca có thể dùng lí do này để bọn chúng thả ca đi không?

Bất kể thế nào cũng phải thử. Nhưng đầu tiên phải hoàn thành nhiệm vụ người đẹp giao phó đã, người ta là nhân vật lớn, không thể xảy ra sơ xuất được.

Đại Phi đi ra bến tàu, quả nhiên thấy một đám cướp biển đang ngồi chờ trên một con thuyền nhỏ.

“Đi!” Lũ cướp biển không nói nhảm, lập tức giương buồm ra khơi.

Ha ha, cho ca thêm mấy gã lính hả?

- Mấy người anh em tới để giúp đỡ ca hả?

- Ảo tưởng sức mạnh hả con trai, tự xử đi!

Xì, hóa ra là đi theo giám sát ca, sợ ca bỏ trốn!

Quần đảo Hoang dại rất rộng, đi cả buổi, trời tối mịt rồi mới tới một hòn đảo lưa thưa lưa thưa mấy cái cây, là đảo Cá sấu. Ối vãi, thật sự có đảo Cá sấu hả, ca cứ tưởng gã chủ quầy đang dọa suông. Thuyền nhỏ bắt đầu cập bờ.

Gã cướp biển chèo thuyền móc ra một chiếc đồng hồ cát, dựng ngược lại.

- Bắt đầu! Mày có hai ngày, không xong thì bọn tao về trước.

- Hả?

- Trừ phi mày đồng ý gia nhập, nếu không thì tự sinh tự diệt nhé! Ha ha!

- Chỗ nào có cá sấu, chỗ đó có ngọc trai. À quên, cá sấu ở đây mạnh kinh khủng, chưa kể trên đảo có rất nhiều thú dữ, có điều với một gã săn cá mập trắng lớn như ngươi chắc chỉ như một bữa nhậu thôi phải không? Ha ha!

Lũ cướp biển nói xong liền quay ra uống rượu, ngáy ngủ.

Đại Phi chột dạ. Đừng bảo là do ca quá mạnh mẽ, đơn độc đánh chết Boss cá mập, cho nên cô ta bị sốc, muốn tìm một nhiệm vụ siêu khó để ép chết ca nhé?

Rất nhanh, điều Đại Phi lo lắng đã trở thành sự thật.

Từ xa xa, ghềnh nước cạn, nằm la liệt các loại cá sấu khổng lồ, tên của bọn chúng đều là Cá sấu lớn ăn thịt người ở quần đảo Hoang dại! Có tên chứng tỏ có tư liệu trên trang chủ!

- Cá sấu lớn ăn thịt người ở quần đảo Hoang dại: Sinh vật bò sát cỡ lớn cấp độ thủ lĩnh, công 30, thủ 50, sát thương 85 – 110, HP 900, tốc độ đánh 8, tốc độ di chuyển 14, điểm kinh nghiệm 15.000, kỹ năng đặc biệt: Ngụy trang, phục kích, hóa điên, cắn tàn phế, chống cự bệnh tật.

Vùng biển Hoang dại là nơi cướp biển hoành hành, rất nhiều người chết bị nước biển cuốn trôi về phía những hòn đảo ở gần, tạo điều kiện cho lũ cá sấu khổng lồ tàn bạo phát triển. Da của chúng cứng như áo giáp. Thông thường trông chúng chỉ như một khúc gỗ vô hại, nhưng một khi chúng tấn công, tốc độ sẽ nhanh vượt quá mức tưởng tượng của con người, không ai có thể tránh được!

Đại Phi rơi quai hàm! Là Boss, nguyên một vùng đất toàn Boss! Nhiều Boss như vậy hẳn là bản đồ nhiệm vụ chứ? Bình thường Boss làm sao có thể tập trung đông như vậy? Thủ cao, HP trâu, tốc độ di chuyển kinh người, xe tên của ca có 8 HP tuyệt đối chơi không nổi! Mà kể cả đầy máu cũng không chịu nổi chúng nó đánh! Một đơn vị ngọc trai = 100 phần, tức là muốn nhặt 100 viên! Tức là ca phải giết sạch toàn bộ cá sấu sao? Ca đang mơ sao? Ca giết nổi một con không cũng còn phải xem xét đây này!

Xe tên đều bó tay, vậy thì một gã lính cầm thương có thể giải quyết sao? Chẳng lẽ ca phải mở Trong suốt, xuống nước mò trộm? Ha ha ngại quá, trong suốt mạnh ghê ha, giỏi thì thử xuống nước mà không gây một gợn sóng nào coi? Ca không phải là quỷ!

Nói chung tuyệt đối không thể liều chết với lũ cá sấu này!

Vậy nhưng, nếu là nhiệm vụ thu thập thì giết quái thường chỉ là một lựa chọn thôi. Đại Phi bắt đầu ngồi nhớ lại các nhiệm vụ thu thập được coi là không thể hoàn thành, cứ như vậy, đau khổ nhìn thời gian trôi qua…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.