Đại Phi ngáp chán nản, tiếp tục xem quyển nhật ký toàn là bản đồ đường biển, tọa độ, số má linh tinh… Thỉnh thoảng chỗ nào có chữ, Đại Phi sẽ dừng lại lướt qua vài lần, nhưng cơ bản toàn là chú thích địa lý khí hậu v…v Còn vị trí của đảo Mithril thì chắc là bị hắn bỏ qua ở đâu đó rồi.
Tiện thể, Mithril đối với các pháp sư còn quý hơn vàng nha, thế thì xử lý tấm bản đồ này như nào bây giờ? Đem tặng? Bán đi? Tự khám phá?
Tặng với bán thì nhà quê quá, còn nếu tự tìm kiếm thì khác nào trở thành kẻ địch của Công tước Markal gì gì đấy? Nhiệm vụ chủ tuyến trong trò chơi đều cần phải huy động lực lượng của cả 1 Guild, thì mình lấy cái gì ra để hoàn thành nhiệm vụ sử thi? Hợp tác? Vãi xoài, ca giống với thằng Huyết Hải Cuồng Đào, không tin được người chơi!
Đúng lúc này, Đại Phi liếc thấy 1 dòng chữ.
- Ngày 12 tháng 5 năm 155, trời đầy sương mù. Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của Serbia yêu dấu, thế mà bố lại không ở bên con được. Xa con 5 năm, không biết con ở trường công giáo sống có tốt không? Không biết mỗi sáng sớm, con có còn đứng chờ bố ở cảng St.Paul không? 5 năm qua, bố đã trải qua đủ loại hoàn cảnh hiểm nghèo trên biển, đã thay đổi khác xa ngày xưa, nhìn vào gương còn không nhận ra chính mình rồi. Cầu xin thần linh phù hộ cho Serbia của con được bình an khỏe mạnh.
Đại Phi dựng lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-cap-anh-hung/2922812/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.