Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là 1 cái đảo hoang rộng tầm trăm mét vuông, xa xa lưa thưa vài cây dừa già cùng 1 cái xác tàu cũ, ngoài ra không còn 1 đồ vật gì! Không có bất cứ 1 người nào! Đây chắc chắn là thí luyện cấp độ cực khó!

Chẳng lẽ sở trường của ca cũng là thần cấp, nên mới phải chịu độ khó tương đương với thằng Thượng Tướng Hải quân này? Trước khi trò chơi phát hành, Đại Phi đã tìm hiểu và biết được, thiên phú càng mạnh, kiểm tra lúc đầu sẽ càng khó. Tất nhiên, cho dù có khó đến đâu, giám khảo có lừa đảo đến mức nào đi nữa, thì hệ thống vẫn phải dựa theo sở trường của người chơi để tạo ra hoàn cảnh, đảm bảo không có chuyện thượng tướng hải quân bị ném ra sa mạc làm nhiệm vụ. Chính bởi nguyên tắc đó, nên Huyết Hải Cuồng Đào mới dám khiêu khích giám khảo, sau đó bị ném tới cái vùng cực khó này! Mà độ khó càng cao, có nghĩa là ban thưởng càng lớn!

Không thể tin được! Đảo hoang không bóng người, bảo tàng bí ẩn trong xác thuyền đắm, thu hoạch lớn không thể tưởng tượng, tất cả những thứ đó hình như thường dành cho nhân vật chính nha! Còn thực tế? Tự dưng lại lòi ra thêm một thằng! Ôi chúa ơi! Ngài định dùng cái thằng thần cấp anh hùng này để cản đường con, hay là định dùng con để chọc gậy bánh xe hắn hả?

Đại Phi và Huyết Hải Cuồng Đào đồng thời thu hồi ánh mắt khỏi xác thuyền, sau đó quay sang đánh giá lẫn nhau!

Đại Phi lập tức căng thẳng, bởi gã cảm nhận được ý đồ xấu trong mắt đối phương! Đây hẳn là một núi không thể chứa 2 hổ? Đừng bảo là hắn định PK ca nhé? Lính cấp 3 đó! Hư cấu vãi xoài, một mình hắn đủ sức giết 3 thằng như ca luôn!

Đại Phi nhanh chóng cười ha hả làm quen:

- Chào người anh em, chúng ta gặp nhau thế này là có duyên phận rồi, sau này 2 ta chiếu cố lẫn nhau đi.

- Tôi biết ông… Ông cũng vừa ở Đại Sảnh cho người mới.

Đại Phi ngẩn người! Gặp một lần đã nhớ! Trong đại sảnh có hơn mười người đó? Hắn đành ha ha cười. “Người anh em trí nhớ tốt thật, chúng ta đều cùng một chỗ xuất phát, vậy thì càng có duyên rồi.”

- Ông đã biết thiên phú của tôi rồi, nên tôi cần phải biết thiên phú và kỹ năng của ông. Kỹ năng của tôi là thuật tấn công cơ bản (Basic Offence)! - Huyết Hải Cuồng Đào nắm chặt chuôi kiếm, lạnh lùng đáp.

(Chú thích: Basic Offence – Tăng 10% sát thương cận chiến của quân đội và bản thân anh hùng)

Haizz, mặc dù Đại Phi rất không cam lòng, nhưng dù sao đang ở hoàn cảnh xấu, hợp tác vẫn tốt hơn là cắn xé lẫn nhau! Mà quan trọng nhất là, ca không đánh nổi hắn!

Đại Phi cười cười: “Thiên phú cùi bắp thôi, không đáng nhắc tới đâu.” Sau đó Đại Phi hiển thị ra thiên phú và kĩ năng của mình.

- Tao không gánh tạ! - Huyết Hải Cuồng Đào lạnh nhạt nhận xét.

Đại Phi ngạc nhiên:

- Ờm, người anh em này, anh đâu có nói cần chú gánh tạ đâu, ở đây chỉ có 2 ta, hỗ trợ lẫn nhau là chuyện tất nhiên còn gì?

Một tiếng “keng” vang lên. Huyết Hải Cuồng Đào tuốt kiếm khỏi vỏ, chĩa vào cổ Đại Phi, cười ha hả nói.

- Chiếu cố? Hợp tác? Cái loại lính cầm thương rẻ rách mà cũng đòi hợp tác với tao? Nếu không phải vì tao cảm thấy giết loại rác rưởi như mày làm lãng phí điểm danh tiếng của tao, thì ngay từ đầu tao đã chém chết mày rồi, và cứ gặp 1 lần giết 1 lần, cho mày vĩnh viễn ở trạng thái kiệt quệ!

Thành thật vãi xoài! Đúng là ghét của nào trời trao của nấy!

Đại Phi tái mặt, kinh ngạc nói:

- Này người anh em, mọi người chơi trò chơi không thù không oán, lần đầu gặp nhau cần gì phải ép nhau vậy? Hơn nữa người anh em là thần cấp anh hùng, tương lai rộng mở, cần gì phải vì chút chuyện nhỏ này mà làm mích lòng nhau?

- Bố mày chơi trò chơi thích thế đó, làm gì được nhau? Bố mày ghét nhất là người chơi! Bố mày nói rõ, bố là thần cấp anh hùng, chỉ cần một lời muốn bán là vài triệu vào túi. Bố PK nhiều chán không muốn chơi muốn bán tài khoản, thì ngay lập tức sẽ có đại gia đặt mua ngay! Hiểu không? Oa ha ha ha!

Hự! Hóa ra là thể loại thích thì nhích, thằng này sao mà giống ca năm xưa thế!

Đây gọi là sông Trường Giang thằng ngu sau đè lên thằng ngu trước hả? Đại Phi đành than thở.

- Ừ ừ, nhất chú mày rồi.

- Chiếc thuyền này là của bố, cút ngay!

Tiếp nối sóng sau đè sóng trước là sóng trước chết tại bờ thì phải? Đại Phi đành cam chịu giơ cao 2 tay, lùi dần về phía sau: “Rồi rồi rồi! Ca đi chỗ khác…”

- Coi như mày khôn ngoan! Nói xong, hắn ngạo nghễ quay người, nhanh chóng chạy về phía xác thuyền.

Đại Phi trong bụng liên tục rủa thầm! Quả báo đến rồi! Thôi rồi nhịn nhục chút, ca bây giờ đang gây dựng sự nghiệp, không thể chơi bạt mạng như ngày xưa được rồi.

Làm gì bây giờ? Trên đảo này chó không sủa gà không bay, thuyền thì bị thằng trẻ trâu chiếm rồi, có lẽ nên ra bãi biển kiểm tra xem, năm đó ca toàn tìm chỗ sống trong chỗ chết đó, tìm kĩ một chút có khi tìm được hướng đi mới.

Đảo nhỏ tuy không lớn, nhưng vùng nước nông quanh đảo thì không nhỏ chút nào. Mực nước chỉ cao ngang hông, các loại cua cá chữ vàng (trung lập) cũng không ít, nhưng không có cách nào chính xác để kiểm tra thuộc tính của chúng. Ở trong trò chơi, mọi người có thể trực tiếp kiểm tra thuộc tính của binh chủng, quái vật dựa theo số liệu do nhà sản xuất cung cấp, nhưng nơi này toàn quái vật lạ hoắc không có dữ liệu.

Đại Phi giết 1 mớ hải sâm, cá nhỏ, nhưng tiếc là không tăng một tí kinh nghiệm nào, còn hải sản thì thu hoạch không ít. Nhưng đó đều là đồ ăn. Mỗi một anh hùng khi ra đời đều được tặng 1 lượng lương thực đủ dùng trong 1 tuần, cộng với đồ dùng dã ngoại như đá đánh lửa, nồi niêu v…v Tỉ lệ thời gian trong trò chơi và thực tế là 10 – 1, nghĩa là 1 ngày trong trò chơi bằng 2,4 tiếng ngoài đời. Không có lương thực sẽ bị dính trạng thái “đói khát”, liên tục giảm thể lực, thuộc tính bị suy yếu. Tất nhiên người chơi đều là anh hùng, là Kẻ Được Chọn, nên sẽ không bị chết đói. Tuy nhiên nếu người chơi mang theo quân đội hành quân thì bắt buộc phải có đủ lương thực, nếu không quân đội sẽ bỏ trốn, thậm chí giải tán.

Cứ giết mãi lũ tôm tép này cũng không phải ý hay, nhưng mà nhìn con tôm hùm kia trông ghê vãi, con rùa biển này cũng không vừa. Ớ có chữ đỏ, hình như là…Rắn Biển ! Hư cấu, to vãi, chạy lẹ!

Cuối cùng Đại Phi cũng thấy 1 con cá to bằng nửa người bình thường đang lười biếng bơi qua lại, trông có vẻ yêu yếu, không biết giết nó có được kinh nghiệm không? Ca nhìn trúng mày rồi!

1 tia sáng bạc lạnh lẽo lóe lên, mũi thương như cuồng long đâm về phía trước!



Đại Phi sống lại dưới tán dừa già, phiền muộn nhìn trạng thái kiệt quệ kéo dài trong 10 phút! Lính cầm thương ít máu vãi! Nhìn về phía thuyền đắm, Đại Phi thấy từng đợt xương khô (skeleton) lao tới boong tàu, còn Huyết Hải Cuồng Đào đang vui vẻ chém giết chúng! Đại Phi càng hận nghiến răng nghiến lợi!

Còn tại sao lại có xương khô? Thuyền đắm lúc nào chả có bọn này? Sau đó là kho báu, rồi thần khí Armor of the Damned (Bộ giáp nguyền rủa),Admiral’s hat (mũ đô đốc),boss v…v các thể loại nữa!

Ớ? Xài khiên? Không phải xương khô thông thường! Hình như là lính cấp 1 chuyên phòng thủ, chuyên sử dụng để khắc chế quân bắn xa, bộ xương dũng sĩ (Skeleton Warriors) đây mà! Đây là binh chủng đặc trưng của NPC!

- Bộ xương dũng sĩ: Công 2, thủ 6, sát thương 1 – 3, 5 HP, tốc độ đánh 10, tốc độ di chuyển 6, điểm chỉ huy 1, kỹ năng đặc biệt: Khiên lớn, khung xương trống rỗng, sinh vật bất tử (Undead),đánh chết được 10 kinh nghiệm.

(Chú ý: Khiên lớn và khung xương trống rỗng đều giảm 50% sát thương nhận vào từ quân đánh xa, nhưng sẽ cộng dồn theo phần bù, nên thực tế chỉ giảm 50% + 50%*50% = 75%)

Mà lính cầm khiên cấp 3 của loài người thì:

- Lính cầm khiên: Công 2, thủ 8, sát thương 2 – 5, 20 HP, tốc độ đánh 12, tốc độ di động 8, 2 điểm chỉ huy, kỹ năng đặc biệt: Khiên lớn, kết trận. Đánh chết được 17 kinh nghiệm.

So công thủ thực ra chênh lệch cũng không lớn lắm! Tính ra Huyết Hải Cuồng Đào chỉ có 2 công, không thể phá được phòng thủ của bộ xương dũng sĩ, nên chỉ gây ra được 85% sát thương, may mắn thì 2 nhát chém là giết 1 con, đen đủi thì cần tới 3 lận!

Quả nhiên, Huyết Hải Cuồng Đào mỗi lần chém giết 1 bộ xương cần tới 2 – 3 nhát chém, sau đó bị chém lại 2 phát!

Ôi cái thằng ngu này! Chỉ cần hắn tạo nhóm với ca, ca là lính cầm thương có kĩ năng vũ khí dài cho phép chọc trước 1 phát, sau đó khi nó áp sát, 2 ta chọc chém phát nữa chẳng phải là xong rồi sao? Có phải lên cấp cũng nhanh hơn, còn không tốn thời gian nghỉ ngơi hồi máu ư?

Độc chiếm vậy không sợ vỡ bụng chết à! Ca hồi xưa cũng không ngu như thế, cùng lắm lợi dụng nhau xong đường ai nấy đi mà thôi. Đại Phi càng nghĩ càng bực, tiện tay nện 1 phát lên cây dừa bên cạnh!

- Hệ thống thông báo: Bạn thu được 1 quả dừa!

- Quả dừa: HP tạm thời + 1, hồi phục 100 điểm thể lực, nguồn nước ngọt duy nhất trên đảo!

Đại Phi liền nhướn lông mày! Nguồn nước duy nhất? Hóa ra trên đảo này vẫn có đồ đấy chứ! Ca nói rồi, làm gì có chuyện hệ thống ép người chơi vào chỗ chết! Tốt lắm! Đại Phi rung mạnh tất cả các cây dừa, cuối cùng thu hoạch được 5 quả.

- Hệ thống thông báo: Không thể thu thập thêm quả dừa, cần chờ tới tháng sau.

Tháng sau? Tức là 3 ngày ngoài hiện thực! Oa ha ha ha! Quả nhiên là đủ lừa đảo! Nhóc cưng không có nước thì khẳng định phải khát nha! Mà khát thì ít nhiều cũng làm giảm trạng thái chứ. Nói chung, chỉ cần có thể làm cưng khó chịu là đủ!

Chờ trạng thái suy yếu biến mất, Đại Phi tiếp tục xuống biển, sau đó lần lượt thử khiêu chiến lũ thủy quái, và tất nhiên là đều về tán dừa dưỡng sức!

Ca không tin là đánh không lại bất cứ đứa nào đấy! Tiếp!

Lúc này trời bắt đầu tối, nước biển rút dần, thủy triều xuống! Ở trên trời đầy sao thế này, thủy triều rút xong diện tích đảo chắc sẽ tăng lên gấp trăm lần nhỉ?

Nguyên lai trong trò chơi còn có cả khái niệm thủy triều nữa! Đại Phi chợt nghĩ ra, nếu như có 1 con cá lớn không kịp rút đi, bị kẹt lại trên bờ cát, như vậy khác nào cá nằm trên thớt? Nghĩ vậy, Đại Phi bỗng dưng cảm thấy hưng phấn bừng bừng, tranh thủ tìm kiếm. Tiếc là thực tế luôn luôn khác xa tưởng tượng.

Không thể nào? Chả lẽ chỉ có thuyền đắm mới là đầu mối duy nhất? Đại Phi giận dữ nhìn về phía thuyền, ban đêm còn có cả ma trơi ra góp vui nữa, Huyết Hải Cuồng Đào hình như vừa thăng cấp xong nên giết càng hăng hái, hừ!

Đang giận dữ vì không thể làm gì, Đại Phi bỗng nhiên thấy 1 ánh sáng hồng lấp lánh đằng xa, cái gì vậy nhỉ?

Đại Phi vội vàng chạy tới xem xét, hóa ra là sau khi thủy triều rút đi để lộ ra 1 loại quái vật xúc tu tua tủa đang ngoe nguẩy! Quái vật gì đây? Mà dù sao thì Đại Phi cũng chẳng có gì để mất, nên quyết định tiến lại gần, trong khi đó quái vật chữ đỏ (kẻ địch) vẫn không phản ứng gì cả!

Gần như vậy mà vẫn không phản ứng gì? Có vẻ như là san hô? Hải quỳ? Hẳn là hải quỳ?! Hay là quái vật dạng thực vật (thực vật quái)? Nói chung, nó là cái gì cũng được!

Nhắm tới mục tiêu, sau đó Đại Phi đâm ra 1 thương “-2!”

Khối thịt lập tức quơ động xúc tu mãnh liệt để phản kích! Nhưng mà không cái nào chạm tới được Đại Phi! Khà khà, kỹ năng đặc biệt của lính cầm thương là “vũ khí dài” mà!

Đại Phi vô cùng sung sướng! Hắn lại đâm thêm 1 thương nữa “-3!” Hải quỳ vẫn phí công múa may!

Đại Phi cười ha ha! Tìm được rồi! Trời không hại ta, ca cuối cùng cũng tìm thấy rồi! Đây quả là bãi luyện cấp tốt, nếu không có thủy triều xuống, ca làm sao biết ở đây có bảo địa! Mọi người đều nói thực vật quái rất quỷ dị phải không? Ca tuy yếu, nhưng lại có thể giết chết ngươi đó!

Đại Phi đâm thêm 3 phát nữa thì hải quỳ nổ tan xác pháo!

- Hệ thống thông báo: Bạn chiến thắng sinh vật lạ, nhận được 10 điểm kinh nghiệm!

Oa ha ha ha, cuối cùng ca cũng có thể thăng cấp! Đảo kỳ tích không hổ danh là đảo của kỳ tích, toàn bộ mớ hải quỳ này đều là kinh nghiệm của ca đó!

Chú thích:
Đây là Dafei và Đào Đào

Dafuq


Đào Đào

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.