Một lát sau, Tiểu Ngọc ở bên ngoài cũng vào trong, nàng không quên liếc mắt nhìn Dương Long một cái đầy thâm ý, còn tinh nghịch hướng hắn làm mặt quỷ. Dương Long cũng chẳng biểu hiện gì, vẫn kê đầu trên đùi của Uẩn Lam, mắt lim dim như đang ngủ. Lúc này, người phu xe bắt đầu thúc ngựa chạy đi, chỉ một lát đã xa khuất Hạ phủ.
Đứng ở trước cổng Hạ gia, tên thị vệ họ Bách lúc này trên mặt một mảng âm trầm. Hai tay của hắn nắm chặt vào nhau, đôi mắt hiện lên sát khí, nhìn theo hướng chiếc xe ngựa vừa đi khuất. Thấy vẻ mặt không được tốt của hắn, mấy tên thị vệ khác cũng xúm lại, một tên trong đó mở miệng châm chọc.
“ Bách Kỳ, ngươi làm gì mà ngay cả con thú đi theo Uẩn Lam tiểu thư cũng không thích ngươi vậy, ta thấy lần này Tiểu Ngọc có hơi thất vọng về ngươi a. haha”
Nghe tên kia nói, Bách Kỳ hướng mắt sang hắn một cái vẻ mặt âm trầm, nhưng cũng không phân bua với tên đó làm gì. Một lúc sau, hắn mới quay lại hỏi đám thị vệ phía sau.
“ Các ngươi biết con yêu thú kia từ đâu xuất hiện không?, hình như ta chỉ vừa thấy nó từ sau lần hồi phủ này của Tiểu Thư.”
Vừa nói, Bách Kỳ vừa dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn sang đám đồng vụ của mình.
Nghe hắn hỏi, một tên khác nở một nụ cười đắc ý, ưỡn ngực lên, hướng hắn nói lớn.
“ Ngay cả chuyện này mà ngươi cũng không biết à. Ngươi có nghe cả tháng nay, trong phủ đồn ầm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-canh-dai-luc/3959357/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.