Nghe lão gia gia của mình có vẻ đặc biệt quan tâm đến Tiểu Hoàng như vậy, Uẩn Lam cũng thật sự bất ngờ. Nhưng bản tính của cô vốn là người khá trầm ổn nên chỉ hơi bất ngờ một chút liền trở lại dáng vẻ thiện lương không nhiễm bụi trần như trước.
“ Vài hôm trước khi con cùng Tiểu Ngọc trở về từ Hạ Minh Tông, trên đường đi có gặp một đám tôm tép của ma giới ở địa phận gần với Sát Long Vực. Con cùng Tiểu Ngọc đã theo dõi bọn chúng một đoạn khá lâu, cũng phát hiện được bọn chúng dường như đang muốn tìm kiếm thứ gì đó có lẽ cũng ở gần Sát Long Vực này. Nhưng có lẽ vì đây là cấm địa của Nhân Tộc chúng ta, sợ bị chúng ta phát hiện một mẻ tóm gọn nên bọn chúng không có cử cường giả đi cùng, nhân lúc đó con cùng với Tiểu Ngọc đã trừ khử hết đám người của ma giới kia. Trên đường trở về thì lại vô tình gặp được Tiểu Hoàng đang nằm ngủ trên một tán cây, kiểm tra thân thể thì mới phát hiện dường như nó có nội thương trong người. Mãi đến đêm hôm sau con mới trở về, vừa vào trong thành mua thuốc tẩm bổ cho Tiểu Hoàng, khi trở ra thì đã gặp phải tên hắc y nhân đi tìm bảo vật gia truyền kia. Sự việc sau đó gia gia người cũng biết rồi.”
Nghe Uẩn Lam thuật lại sự tình, khuôn mặt của Hạ lão quỷ trở nên âm trầm, khuôn mặt liên tục biến đổi, đôi mắt thì híp lại nhìn xa xăm như suy nghĩ điều gì đó. Mãi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-canh-dai-luc/3959353/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.