Vừa nói, Dương Long vừa nhếch mép cười quái gở.
Hăn thật đang có chủ ý thu phục 3 kẻ phá hoại này làm tiểu đệ.
Nếu thành công thì thôn dân ở Lạc Hồng thành sẽ tránh rất nhiều phiền phức bởi 3 kẻ này gây ra.
Vả lại, hắn cũng nhận thấy 3 kẻ này chỉ là vì nhàm chán, lại được nuông chiều nên sinh tật xấu, còn bản chất vẫn có thể đào tạo để trở thành những chính nhân quân tử.
“Tốt, là chính ngươi nói đấy, nhớ lấy, sau khi bị ta đánh không dậy nổi thì đừng có nuốt lời.”
Lúc này, Ninh Lực đã thật sự nghĩ Dương Long đã bị hắn kích động nên mù quán, muốn thể hiện ý chí quân tử lấy lòng tiểu cô nương bên cạnh.
Còn Thiên Nhi lúc này vẫn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nhìn qua Dương Long ánh mắt dò hỏi.
Bản thân nàng cũng không chắc chắn rằng Dương Long có thể đánh thắng Ninh Lực a.
Dù sao cả 2 cũng cách nhau một đại cảnh giới, vả lại từ bé đến lớn cô chưa thấy Dương Long đánh với ai bao giờ.
Dương Long nhìn sang cô gật gật đầu, biểu thị rằng “ Muội có thể yên tâm “. Lúc này Thiên Nhi mới thở nhẹ ra một hơi lấy lại bình tĩnh.
Cô cũng sợ lúc nãy Dương Long vì bị Ninh Lực khi dễ mà nổi nóng, nhưng ánh mắt của Dương Long đã cho thấy hắn có tự tin.
“ 3 vị tiểu đệ đi theo đại ca và đại tỉ đến nhà thi đấu Đấu Thần đài đi. “
Dương Long nở một nụ cười xấu xa, dùng tay ngoắt ngoắt 3 người Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-canh-dai-luc/3959330/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.