Nửa giờ sau.
Mưa đã tạnh rồi, chỉ để lại một vài hạt nước còn vươn trên các mái nhà, từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đất.
Vạn Năng Thương Hội vẫn sừng sững trên mặt đất, chẳng hề suy chuyển dù chỉ một phân một tấc.
Nhất và lũ thuộc hạ thì không ổn rồi.
Hơn nửa giờ đồng hồ công kích không ngừng nghỉ, hơn nữa còn là công kích với mười thành pháp lực, dùng luôn cả các chiêu số át chủ bài, dù cho Kim Đan và Nguyên Anh của tu sĩ có thể cung cấp chân nguyên cuồn cuộn liên tục thì bọn chúng cũng không chịu nổi. Thậm chí, bọn chúng cũng đã tiêu tốn khá nhiều linh thạch để hồi phục pháp lực mới có thể chèo chống được nửa giờ.
Các trận pháp được bày ra để phòng ngừa bại lộ cũng bị chính bọn chúng đánh tới không chịu nổi mà tan vỡ rồi. Qua đó mới thấy được bảy tên này đã sử dụng thủ đoạn ác liệt đến như thế nào, đồng thời cũng làm nổi bật lên khả năng phòng ngự siêu cường của… một cái tiệm nhỏ.
Lúc này, Nhất ra lệnh cho sáu tên thuộc hạ dừng tay, chính hắn cũng từ bỏ rồi. Tiếp tục dùng linh thạch hồi phục pháp lực, Nhất đứng trên nóc cửa tiệm nhỏ, nhắm mắt dưỡng thần một lúc. Bọn thuộc hạ cũng tự giác lấy linh thạch ra mà bù đắp lại chân nguyên tiêu hao.
Một lúc sau.
Nhất mở mắt ra, nhìn kỹ cửa tiệm nhỏ này một hồi, u ám bao trùm trong đôi mắt. Dưới lớp áo choàng đen, nét mặt của hắn càng lúc càng rét lạnh, khóe môi hơi vểnh lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-thuong-nhan/104002/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.