Mẫn Bác Luân đangnghe đến đó, ông cũng không mang theo một chút tỉnh ngộ, cả gương mặtgiận đến tái lại, ông có thể ở phương diện khác nhượng bộ Mẫn Thiên Hữu, nhưng việc liên quan đến Mẫn Thiên Hợp, ông sẽ không chịu để yên, nóigì thì nói, trong lòng ông ta cũng còn một tồn tại tư tâm.
Hai đứa con, nhưng ông ta đã sớm có khuynh hướng thiên vị một bên rồi!
“Ta đố xem, một người đứng đầu gia tộc như ta có thể làm gì một ả đàn bàcủa con không”! Mẫn Bác Luân ánh mắt quét về hướng Vân Hi đang tronglòng Mẫn Thiên Hữu, nàng đơn bạc thân mình run rẩy, thậm chí bởi vì vừamới chạy mà dùng rất nhiều sức, nàng đã muốn cảm thấy thân thể có mộttrận nhiệt lưu nóng đang đốt cháy da thịt nàng, đau đớn làm cho nàngthầm nghĩ nhắm mắt lại sẽ không còn nhìn thấy việc đáng sợ đang diễn ratrước mắt này nữa.
“Ba, đừng ép con, đừng động vào Vân Hi, con có thể cái gì đều nghe lời ba!” Làm cho hắn cam tâm tình nguyện ở trướcmặt Mẫn Bác Luân thỏa hiệp, cũng chỉ có Vân Hi mới có năng lực này,những lời này cũng là những lời từ chính nội tâm hắn muốn nói.
“Thiên hữu, cho dù con là con ta, cũng không thể phản bội Thiên Hợp! ” Mẫn Bác Luân trong ánh mắt xuất ra thâm trầm, ánh mắt trở nên ngoan cố, MẫnThiên Hữu theo bản năng xoay người che chở Vân Hi, muốn mang nàng rời đi nơi này.
Bởi vì hắn biết, một khi Mẫn Bác Luân đã thật sự nổigiận, tình thế trước mắt, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/2774814/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.