Vân Hi ôm DuyênPhong đi vào quán cà phê, cũng chưa nhìn thấy cha mẹ nào đang cãi nhaunhư cậu bé nói, Tiểu Duyên Phong động tác mạnh dạn đi đến chiếc ghếngồi, tuyệt không sốt ruột,“Mẹ tìm không thấy ta khẳng định sẽ sôtruột!”
Nó vừa nói chuyện ngón tay vừa chỉ phía sau Vân Hi,nàng đã thấy một cô gái tuổi xấp xỉ với nàng, mắt to có cùng đôi mắtsống động của Duyên Phong, nànng thế mới biết, cô gái này chính là mẹDuyên Phong.
An Kỳ sốt ruột nhìn khắp quán cà phê, khi nhìn đếnnơi Duyên Phong dường như không có việc gì ngồi đó, nàng rất nhanh vọtđến đem Duyên Phong ôm vào trong lòng, nàng thật sự là hồ đồ rồi, vìcùng Tiêu Trác giận dỗi mà quên mất Duyên Phong.
“Mẹ An Kỳ, ba ba đâu?” Tiểu Duyên Phong từ trong lòng An Kỳ ngóc đầu dậy, mắt to dạoqua một vòng không thấy được Tiêu Trác, trong lòng lại vui vẻ, bìnhthường mẹ luôn bị ba ba chiếm lấy, nó muốn cho mẹ ôm nhiều hơn một chútba ba cũng không chịu, hiện tại nhìn thấy An Kỳ không để ý tới TiêuTrác, đương nhiên là niềm vui của nó rồi!
“Không biết, bị mẹ bỏqua rồi, nhìn đến là phiền lòng!” An Kỳ bỉu môi lộ ra nét ngây thơ củacô gái nhỏ, Vân Hi có chút giật mình đôi mẫu tử này, không nghĩ tới côgái tuổi trẻ như vậy dĩ nhiên là mẹ của một đưa trẻ ba tuổi rồi.
An Kỳ giờ mới chú ý thấy Vân Hi ngồi đối diện, cô gái rất xinh xắn khíchất dịu dàng, nàng thế mới biết do Vân Hi đưa Duyên Phong về nơi này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/2774796/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.