Mẫn Thiên Hữu thần sắc bình tĩnh mở cửa xe đi ra, nhìn thấy Vân Hi ngây ra như phỗng còn ngồitại chỗ, hắn gõ gõ vào cửa kính xe, cường mạnh ra lệnh, “Xuống xe!”
Nói xong, hắn đã dẫn đầu hướng biệt thự đi đến.
“Không, không thể!” Vân Hi ý thức được ý đồ của hắn, vội vàng mở cửa xe chạylên đuổi theo hắn, từ phía sau nàng giữ chặt cánh tay hắn,“Anh không thể đi vào!”
Như vậy tính làm cái gì, quan hệ hắn cùng nàng trong lúc này là như thế nào mà có thể quang minh chính đại đi vào nhà nàng?
“Vì cái gì không thể?” Mẫn Thiên Hữu không hờn giận nhíu nhíu mày, nhìn tay nhỏ bé của Vân Hi gắt gao nắm lấy ống tay áo hắn, ánh mắt hắn trở nêncó chút yêu chiều.
“Không, không được, anh đừng đi vào, tôi mộtmình trở về!” Mẫn Thiên Hợp rốt cuộc tính toán cái gì, tối hôm qua nàngcùng hắn nhắc tới là hy vọng hắn cùng nàng trở về, nhưng là hắn vì cáigì muốn cho Mẫn Thiên Hữu đến, bọn họ là anh em, nhưng là Mẫn Thiên Hợpmới là chồng nàng a!
“Lăng Vân Hi, cô đừng hiểu lầm, tôi là thayanh trai đến, cô không được tự nhiên cái gì?” Mẫn Thiên Hữu vừa thấynàng một bộ dáng kích động khẩn trương thì có chút tức giận, đúng là một phụ nữ không biết tốt xấu, cho tới bây giờ không người phụ nữ nào làmcho hắn tiêu phí nhiều tâm tư như vậy, hiện tại nàng lại còn không chịuhợp tác!
Mẫn Thiên Hữu trực tiếp đẩy ra bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/2774700/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.