21
“Tiên Nhi, Tiên Nhi đáng thương của ta…”
“Nếu như phu quân của ngươi đối xử với ngươi không tốt, ngươi cứ việc nói với đại nương, đại nương sẽ không tha cho hắn!”
Vì để cho Tống mẫu có cơ hội tiếp cận ta, ta đã cố ý dồn quần áo vào đầy một chậu rồi đem tới bờ sông.
Thẩm Chính Khanh đúng là người quá chịu thương chịu khó.
Mỗi ngày y đều quét dọn nhà cửa không để sót dù chỉ một hạt bụi, muốn tìm hai bộ quần áo bẩn cũng tìm không thấy, chỉ có thể tùy tiện lấy mấy bộ quần áo sạch sẽ đặt vào chậu giặt đồ để làm dáng.
Thấy Tống mẫu chủ động lại gần nói chuyện với ta, những phụ nhân khác đều ngừng công việc trong tay mình lại.
Một đám người không giặt quần áo nữa, hận không thể để bản thân mọc tai giống thuận phong nhĩ.
Từ sau khi ta được gả cho Thẩm gia, ta chưa ra ngoài lần nào.
Tống mẫu cũng vậy, sau khi rơi vào hố phân thì bà đã đóng cửa từ chối tiếp khách suốt mấy ngày.
Khi nhìn thấy hai nhân vật có nhiều chuyện để bàn nhất trong làng, các nữ nhân trong thôn đều cực kỳ kích động.
Ta làm bộ cúi đầu giặt quần áo chứ không trả lời Tống mẫu.
Bà vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục lôi kéo muốn nói chuyện với ta.
“Tiên Nhi, đại nương nhớ ngươi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bao-ve/3653318/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.