Sáng hôm sau, Huyền Băng dậy từ sớm, trả phòng rồi khởi hành đến Vô Tận sâm lâm.
Đến trước cánh rừng âm u rậm rạp, ẩn ẩn còn ngửi thấy mùi tanh hôi làm nhân vô cùng khó chịu. Nhưng ngược lại, Huyền Băng không hề cảm thấy khó chịu. Mùi tanh của máu đã kích thích dòng máu sát thủ trong cơ nàng, trong cơ thể nàng, sự hưng phấn và kích thích đang sôi lên, nàng có thể nghe rõ nó nói nó muốn máu, muốn chém giết.
Buổi sáng sớm, mặt trời chưa lên cao màn sương mỏng vẫn còn phủ nên Vô Tận sâm lâm càng tăng thêm vẻ quỉ dị đáng sợ vô cùng. Trước cửa rừng, thấp thoáng một bóng đen. Ba ngàn sợi tóc bạch kim tung bay hòa theo màn sương làm cho cánh rừng không những mất đi nét quỉ dị, đáng sợ ban đầu mà còn tăng thêm vẻ hài hòa vô cùng. Nếu có người ở đây chắc chắn sẽ khiếp sợ vì cảnh đẹp hài hòa yêu mị của cái nơi bị mọi người cho là đáng sợ này, nhưng đáng tiếc không ai thấy cảnh đẹp ngàn năm có một này. Chỉ có bóng dáng hắc y nhỏ bé đó,nàng nhìn về Vô tận sâm lâm, khuôn mặt tuyệt mỹ khẽ mỉm cười, một nụ cười khuynh quốc khuynh thành nhưng cuồng vọng đến cực điểm.
Vô tận sâm lâm... Âu Dương Huyền Băng ta sẽ chinh phục ngươi.
Phải, đó không phải là ai khác ngoài nữ chính Âu Dương Huyền Băng của chúng ta, bây giờ nàng đang vô cùng phấn khích đi vào Vô tận sâm lâm. Bên trong vô tận sâm lâm âm âm u u, càng vào sâu bên trong càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-bang-ngao-thien/130518/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.