Hai người cải trang giả dạng, lên đường nửa tháng mới đến Tấn quốc. sau đó ở Tấn Quốc ăn chơi nửa tháng, cuối cùng quyết định chọn nơi phồn hoa nhất để mở tửu lâu.
Trong một khoảng thời gian đã nhận được không ít ánh mắt, xét cho cùng hai người lớn lên đều đẹp, hơn nữa lại còn có nhiều tiền, cho nên có không ít người đến nhận trang hoàng hoặc xin làm trù sư.
Mới vừa khai trương đã có rất nhiều người đến ăn thử, Tống Trúc để thu hút khách, ngày đầu tiên giảm nửa giá, đông đến nỗi cửa vào suýt chút bị đạp đổ.
May mắn thời gian hướng dẫn trù sư cũng không phải là vô ích, Tống Trúc cùng Đường Thanh Lam mỗi người dạy một nhóm, tuy bây giờ nấu được không nhiều lắm, nhưng vẫn được tầm mười hai mươi món.
Khai trương ngày đầu tiên bận đến chân tay không ngừng nghỉ, bù lại thu hoạch được rất khá, Tống Trúc đếm bạc trắng cười cả đêm, Đường Thanh Lam còn tốt, vừa lên giường đã ngủ, vốn dĩ chính là kiểu người thích ngủ, chỉ là khi nhìn mọi người ăn mỹ thực đều rất cao hứng chính y cũng vui vẻ.
Tống Trúc vừa lòng đem tiền giấu dưới đáy giường, tắt đèn đi ngủ, hai người suốt cả đường đi đều chung giường, cũng không phát sinh chuyện gì.
Có thể là đều biết đối phương là thụ, cũng không sợ gì.
Một tháng trôi qua, Tống Trúc cùng Đường Thanh Lam cũng không cần đến tiệm quản nữa, mỗi ngày ăn no liền ngủ, Tống Trúc không chịu ngồi yên hỏi: " Ngươi đã cùng Diệp Ninh 'bạch bạch bạch' rồi?"
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ban-cho-ban-trai/1676878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.