Chương 3:
Editor: Kỳ Kỳ
Khi Tống Trúc rời giường rửa mặt thay quần áo xong đi đến phòng khách, thì nghe thấy bên trong có tiếng nói cười, trộm nhìn một cái liền chạy tới phòng bếp.
" Tiểu công tử làm sao vậy?" A Bội đang chuẩn bị bữa sáng cho cậu, tò mò nhìn sang.
" Không có gì." Cậu mới không nói mình xấu hổ đâu, có lẽ là loại cảm giác cô vợ nhỏ ra mắt mẹ chồng đi...
Trong phòng khách, mấy người bọn họ đang trò chuyện vui vẻ, Diệp Ninh đột nhiên hỏi: " Mỹ nhân của đệ sao vẫn còn chưa xuất hiện nữa?"
" Còn chưa thức dậy." Diệp Tu bình tĩnh trả lời, Tống Trúc còn nhỏ, thích ngủ nướng là bình thường, gần đây hắn có mời tư thục đến dạy cậu chữ, nhưng lần nào cậu cũng ngủ đến tận trưa.
" Xem ra tiểu ngũ quả thật rất yêu thích hắn." Lão nhị trêu chọc, nói đến mọi người càng thêm sốt ruột.
" Đã đáp ứng cho các huynh cọ cơm thì tất nhiên sẽ có cơm." Diệp Tu chậm rì rì nói, cũng không ngại bọn họ giễu cợt.
Tống Trúc quả nhiên không làm hắn thất vọng, ngắn ngủi trong *một canh giờ rưỡi đã làm xong chín món ăn cùng một món canh.
(*Một canh giờ rưỡi: 3 tiếng)
Nhìn người hầu bưng thức ăn lên, ngoại trừ Diệp Tu bề ngoài vẫn bình tĩnh, những người còn lại đều sửng sốt, sau đó gấp không chờ nổi cầm đôi đũa lên.
*Sóng gió nổi lên...
(*Sóng gió nổi lên: Nguyên bản "Phong khỏi vân dũng": gió nổi mây hiện)
Tống Trúc xem mà không khỏi cảm thấy kinh hãi, phải biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ban-cho-ban-trai/1676874/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.